Trans: Sunday. Beta: Vũ 
Tiêu Định Phi. 
Tiêu thị, Định Phi thế tử. 
Một cái tên cao quý biết bao? 
Nhờ vào nó, trên dưới Thiên Giáo đều cung cung kính kính với hắn, đợi đến sau này vẫn còn giá trị kì diệu không kể nổi. 
Chỉ tiếc, có người ghét nó cay đắng. 
Thà bỏ đi tên cũ họ cũ về làm dân thường, chịu ngàn vạn gian khổ, cũng không muốn vinh hoa phú quý gì. 
So với Tạ Nguy, Tiêu Định Phi là kiểu người tương phản hoàn toàn. 
Nhưng không thể phủ nhận, hắn đã nhận ân huệ của người này. 
Vì thế khi đối mặt với Tạ Nguy, trước nay hắn không dám quá hỗn xược, càng không dám vênh váo ngang bướng như với những người khác trong Thiên Giáo… Dù cho Giáo thủ đã xử lí sạch sẽ, những người biết được chân tướng năm đó đều liên tiếp chết “ngoài ý muốn”. 
Đối với những lời hàm chứa ý châm biếm của hắn, Tạ Nguy không tỏ thái độ gì, chỉ nói: “Ta từng phái người đến Túy Lạc phường tìm ngươi, cô nương ở Túy Lạc phường nói ngươi đi Thập Niên Nhưỡng mua rượu, tìm đến Thập Niên Nhưỡng mới biết ngươi vốn không hề đến.” 
Tiêu Định Phi kê lên gối tựa: “Chẳng phải là sợ đến nỗi hoảng lên sao?” 
Tạ Nguy nhìn hắn chằm chằm. 
Hắn cười phóng túng: “Nghe nói Công Nghi tiên sinh mất tích, làm ta sợ chết đi được.” 
Tạ Nguy bình chân như vại nói: “Công Nghi tiên sinh ở bên Giáo thủ đã lâu, vào trong kinh tất nhiên ta không thể cản được, cũng không biết hắn làm những gì, cuối cùng chết ngoài ý muốn dưới cung tên 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khon-ninh/404000/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.