Trans & beta: Vũ
Nam tử với thân hình cường tráng, mặc áo vải đay thô mang dáng vẻ tùy tiện, thậm chí có phần không che hết cơ thể. Tóc rối bời xõa xuống che đi phân nửa khuôn mặt, trên chiếc cằm đường nét rõ ràng đầy đinh râu đen tua tủa. Lúc nãy hẳn hắn đã uống rượu bên ngoài, trên người còn mang mùi rượu nồng đậm, như thế trông càng có chút vẻ thoải mái uể oải. Nhưng đôi mắt sắc bén lại không có chút say xỉn vốn có nào, mà sắc bén tựa như đao kiếm ra khỏi vỏ.
Trong tay hắn cầm một cây đao tầm thường với lưỡi dài hẹp, cán ngắn.
Điều không tầm thường là máu từ trên lưỡi đao nhỏ xuống còn mang chút hơi ấm còn sót lại.
Thời khắc này Mạnh Dương y hệt một tên sát thần!
Tên giáo chúng Thiên Giáo vừa nãy mới động đao kia vẫn còn đang trợn mắt nhìn lên trời, mà thân mình thì ngã nhào xuống đất, cổ họng phát ra vào tiếng kêu khô khốc, lát sau tắt thở bỏ mình.
Đám người nhìn thấy vậy chẳng hiểu sao cảm thấy sợ hãi.
Một ý nghĩ chợt lóe lên, bọn họ nhớ tới đủ loại tin đồn đáng sợ về Mạnh Dương, dù bọn họ người đông thế mạnh, nhưng cũng không phải kẻ độc ác gì, nhất thời đều bị dọa đến nỗi đứng ngây ra tại chỗ, không dám xông lên giết người.
Cho tới giờ khắc này, Trương Già mới đứng lên, trên áo bào dính đầy máu tươi, hắn nhìn thấy vậy cũng không hề cau mày, chỉ kéo cái ghế bên cạnh ra một chút, tạo lối ra cho mình, lạnh nhạt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khon-ninh/404006/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.