Trên thực tế đầu với Hoàng Ý Đồng Kỳ không thấy áp lực lắm. Về cơ bản Hoàng Ý chơi ổn, nhưng không xuất sắc, hơn nữa sức lực không mjanh lắm, cho nên càng về vòng sau, nhiều lần đã tặng điểm cho Đồng Kỳ. Cuối cùng, Đồng Kỳ thắng lợi với tỉ số 7-3, Hoàng Ý dường như thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bắt tay với Đồng Kỳ, nói: “ May là người thắng không phải tôi, tôi không muốn đối đầu với giám đốc Hà. “
Đồng Kỳ cười: “ Đáng sợ đến vậy sao? “
Hoàng Ý gật đầu.
Cuộc thi bây giờ đã đến hồi gây cấn, top mười đại mỹ nhân của Danh Đô, Đồng Kỳ quyết đấu với Hà Lương Nguyệt. Đây quả thực là một màn hay ho. Đồng Kỳ có mười phút nghỉ ngơi giữa trận, lúc này cô mới phát hiện trong phòng thể dục càng ngày càng đông người, nhân viên của ba chi nhánh đều ở đây. Người trực ca cũng có, người lười biếng xin nghỉ cũng có, người lén lút đến xem cũng có.
Đứng chen chúc ở bên ngoài bàn đấu, thật là đông đúc, trợ lý của Đồng Kỳ khều khều cô: “ Giám đốc Đồng, chị nhất định phải thắng cô ấy nha. “
Đồng Kỳ mỉm cười, nói: “ Chị ra ngoài hút điếu thuốc. “
Nói xong, cầm lấy điếu thuốc đi ra ngoài.
Diện tích Danh Đô ở trung tâm thành phố nhỏ hơn nhà hàng cô một chút, dù sao nơi đây cũng là trung tâm tấc đất tấc vàng, cô đi ra ngoài phòng thể dục, tìm thấy một lối thoát hiểm, dựa vào ván cửa châm thuốc. Đồng Kỳ rít một hơi, sau đó phà khói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-biet-sao-yeu-em/1007013/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.