Chu Dục Cảnh hiểu sai ý, xấu hổ không thôi hận không thể tìm cái kẽ hở trong đất chui vào, Đoàn Hạc Thừa vốn chỉ đơn thuần lo lắng cậu tự tắm đụng phải vết thương, lúc này cầm vật nhỏ giữa hai chân cậu, thật sự làm cho cậu bắn ra, mới đem người cọ rửa một phen, ôm về giường.
Cửa sổ tầng hai vẫn mở, có thể nghe được tiếng côn trùng kêu râm ran giữa hè, Chu Dục Cảnh nằm bên cạnh Đoàn Hạc Thừa, nghĩ đến khả năng kia lần nữa, nếu như đặt vào trước đây, cho dù Đoàn Hạc Thừa làm gì, Chu Dục Cảnh đều cảm thấy đúng, không có ý kiến khác.
Nhưng bây giờ, vì lần tai nạn này Đoàn Hạc Thừa tự tay tắm cho cậu, A Cửu ca ca của cậu luôn luôn cao ngạo lạnh lùng, đối nhân xử thế cũng cao cao tại thượng từ đầu đến cuối, trước kia đều là người khác hầu hạ hắn, nghe hắn sai khiến, cho dù là mấy anh em tuổi tác ngang Đoàn Mậu Sinh, cũng sẽ gọi hắn một tiếng “Tiểu Cửu gia”, từ trước đến nay chưa từng thấy thái độ hạ thấp này của Đoàn Hạc Thừa.
Mắt thấy lại sắp đến sinh nhật Đoàn Hạc Thừa, Chu Dục Cảnh bị thương không giúp được gì, chỉ có thể nghỉ ngơi cho khỏe trước, lúc này biệt thự Mậu Thành cũng giống mấy năm qua, rất nhiều khách khứa, mang theo quà tặng quý giá và tâm trạng dựa thế, Đoàn Mậu Sinh cũng lấy làm kiêu ngạo với đứa con trai này, cứ thư thể ông ta là một lão thô kệch, có một đứa con trai ưu tú như thế, nhất định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-biet-vi/2185299/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.