Tôn Xương Minh bị dọa sợ đến mức da đầu cũng sắp dựng thẳng lên, anh ta vội vàng nói: "Đừng, đừng cho tôi xem, tôi chỉ cần có thể còn sống trở về, chắc chắn tôi sẽ bồi thường thay ba tôi cho nữ quỷ công nhân."
"Chờ một chút, công xưởng nhà tôi dùng nữ quỷ làm công? Mẹ nó, ba tôi gan như vậy từ khi nào?"
Tôn Xương Minh rung động không thôi.
Với tính cách này của ba anh ta, cũng dám làm ra loại chuyện táng tận lương tâm này? Không phải là bị người ta lừa chứ?
Hơn nữa đầu bếp Phó để cho anh ta bồi thường mỗi người hai trăm vạn, anh ta phải bồi thường chứ? Vì cái gì không mà không đồng ý?
Không biết rằng con trai ruột của ông ấy là do đầu bếp Phó cứu được sao?
Tôn Xương Minh rất cạn lời với ba của mình.
Phó Vãn: "Chuyện này sẽ nói sau."
Trong lòng Tôn Xương Minh điên cuồng mắng ba mình, nghe được Phó Vãn nói thì lại ngoan ngoãn gật đầu.
Tạ Khiêm khởi động thuật pháp, phóng gần trăm con nữ quỷ bên trong ra, sau khi những nữ quỷ đó ra ngoài thì theo bản năng muốn bay ra bốn phía, nhưng nhìn đến Quỷ Soa đều ở chỗ này thì đàng hoàng xếp thành hàng dài.
Nghiêm Hoa khiếp sợ nhìn chuỗi hạt bằng gỗ mộc trên cổ tay Tạ Khiêm. Đây chẳng lẽ là Phó Vãn đưa cho Tạ Khiêm? Thứ đồ tốt này nói đưa là đưa?
Vừa rồi ông ấy không phát hiện đó là một cái pháp khí, chỉ tưởng rằng đó là một cái đồ vật trang trí, lúc ấy còn tò mò làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-biet-xem-boi-thi-khong-phai-la-dau-bep-gioi/1532901/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.