Đóa Đóa nức nở: "Con nhìn thấy một cô bé ăn trộm con thỏ hồng của mình nên con đuổi theo bạn ấy. Con đuổi theo bạn ấy rất lâu nhưng bạn ấy bỗng đã biến mắt. Sau đó con lại đuổi theo con thỏ, con thỏ vừa nhảy xuống nước thì con đã rơi vào trong nước rồi."
Câu trả lời này rất khó hiểu, dù là Dương Chân Vinh hay cảnh sát Phùng đều nghe không hiểu.
Dương Chấn Vinh cũng cảm thấy Đóa Đóa đang hồ đồ, con thỏ hồng bị lạc ở nhà mấy ngày trước rồi, sao có thể có một cô bé đột nhiên xuất hiện và cướp con thỏ hồng của Đóa Đóa?
Đóa Đóa nép vào trong n.g.ự.c Dương Chấn Vinh, nghẹn ngào nói: "Con thỏ kéo tay con trong nước, kéo chân con, ôm lấy eo con."
Phùng Kiện nghĩ đến tình huống lúc đó, vẻ mặt có hơi nghiêm túc Sự việc hơi kỳ lạ nhưng có vẻ khó giải thích một cách khoa học.
Một cảnh sát trẻ tuổi bước nhanh tới, nhỏ giọng vào tai cảnh sát Phùng: "Sếp Phùng, chuyên gia đến rồi."
Nghe vậy, cảnh sát Phùng đứng dậy vỗ vai Dương Chấn Vinh nói: "Đồng chí, chúng tôi sẽ giám sát gần sông. Nếu anh có manh mối gì thì hãy cung cấp cho chúng tôi."
"Sau này hãy nhớ chăm sóc trẻ con thật tốt, anh làm người lớn cũng đã thất trách trong nhiệm vụ của mình rồi."
Dương Chấn Vinh sợ đến nỗi không ngừng gật đầu: "Tôi hiểu rồi, hai tháng tới tôi sẽ mời bảo mẫu đến chăm sóc con bé." Cha mẹ của Dương Chân Vinh đều qua đời khi còn trẻ nên anh ấy không thể nhờ ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-biet-xem-boi-thi-khong-phai-la-dau-bep-gioi/1532991/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.