Bầu trời thoạt nhìn rất xanh, mênh mông bát ngát xanh.
Trước đây, loại thời tiết tốt này, đối với Lê Tư Á mà nói, là thích hợp ra ngoài đi Shopping , nhưng là bây giờ, Lê Tư Á cho là việc làm thích hợp nhất trong loại thời tiết này, chính là cùng người yêu cùng nhau đợi ở nhà.
"Chờ. . . . . . Chờ một chút. . . . . ."
L T Á nhn thy bp da của Ph Thần Phong từ trn ngời của anh rt ra ngoi, đồ vật bn trong tn lạc trn đt.
C tò mò cúi ngời xung đi nhặt ln.
Những thứ bn trong đ, c một tờ l . . . . . L giy chứng minh th? !
"A! Em tm đợc!"
L T Á thọat nhn y nh l trúng s độc đc.
"Đây hình như là giấy chứng minh thư của anh đi?"
Phó Thần Phong không ngờ rằng bóp da sẽ ở lúc này rớt ra ngoài. Rốt cuộc, anh không thể làm gì khác hơn là giả ngu.
"Có thật không? Anh vẫn luôn không tìm được."
"Thật."
Lê Tư Á cầm lấy giấy chứng minh thư, cẩn thận nhìn đi nhìn lại.
"Này nhất định là anh, này người trong hình chính là anh nha. . . . . . Đợi chút. . . . . . Anh tên là. . . . . . là Phó Thần Phong, chúng ta biết tên của anh rồi !"
Lê Tư Á huơ tay múa chân, vui vẻ không thôi.
"Thì ra tên của anh là Phó Thần Phong nha."
"Phó Thần Phong. . . . . . Viết như thế nào?"
Phó Thần Phong tiếp tục giả ngu.
"Chính là như vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-can-than-nhat-duoc-ong-chu-lon/429506/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.