“Lưu cục trưởng tôi khuyên ông trước tiên nên buông Trần Nhiên Nhiên ra, chúng tôi có thể xem như chuyện này chưa từng xảy ra, nếu như ông muốn dẫn cô ấy vào biệt thự chết tiệt đó thì ngày mai tất cả báo chí đều sẽ đưa tin.”
Tử Ngâm nói xong thì lại tỏ vẻ hờ hững, giống như là đang nói chuyện tin tức giải trí với người nào đó. Lưu mập mạp trên mặt vừa xanh lại chuyển sang trắng.
Ánh mắt đảo qua đảo lại gương mặt của Hoàng Húc Kiều và Tử Ngâm rồi lại nhìn về phía Trần Nhiên Nhiên trong lòng mình, trên người cô có mùi thơm nhàn nhạt kích thích lòng hắn, thịt đến miệng mà lại không ăn được thì trong lòng vô cùng không cam chịu, nhưng mà lại biết đêm nay không thể như mong muốn vì hai người trước mắt quyết tâm dẫn Trần Nhiên Nhiên đi.
Được rồi, tôi có thể đem Trần Nhiên Nhiên giao cho hai người nhưng mà Tử Ngâm, cô rõ ràng biết được rằng đây là giúp tình địch của cô, cô nên biết cô ta đã uống rượu không bình thường, cô có thể để Lăng Thần thay cô ta giải rượu nhưng mà từ nay về sau cô liền không còn cơ hội nữa.”
Lưu mập mạp lạnh lùng nói, hắn không chiếm được thì cũng không để cho Tử Ngâm sống tốt, nếu biết được nhược điểm của cô thì phải kích thích cô thật nhiều mới được.
Tử Ngâm trong lòng đau đớn, khẽ cắn môi, trên mặt bỗng nở nụ cười, cố gắng làm cho giọng nói trở nên vui vẻ và thản nhiên: “Lưu cục trưởng, cám ơn ông nhắc nhở, Hoàng Húc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-co-anh-sao-em-hanh-phuc/2069129/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.