Khi Lục Mai đang biểu lộ tình cảm nồng nàn ở đây thì Tử Ngâm lấy di động ra gọi điện thoại cho Hoàng Húc Kiều. Từ sau lần gặp mặt ở đám cưới của chú thì không gặp anh, hai ngày nữa chính là cuộc thi, cô bỗng nhiên muốn biết anh có đang cố gắng chuẩn bị cho cuộc thi hay không.
Điện thoại vang hai tiếng, giọng Hoàng Húc Kiều truyền qua điện thoại có vẻ miễn cưỡng: “Tử Ngâm, có chuyện gì hay sao?”
Anh đang uống rượu cùng bạn ở quán bar Không tịch mịch, chỉ mới uống xong một ly mà thôi, không nghĩ rằng nhận được điện thoại của cô, đáy lòng có phần mơ hồ vui sướng nhưng bị anh kìm xuống.
“Hoàng Húc Kiều, anh ở đâu vậy? Tôi mời anh hát Karaoke, anh đi hay không?” Tử Ngâm cười hỏi, ánh mắt nhìn Lục Mai đang chú tâm hát.
Điện thoại im lặng một lúc thì giọng Hoàng Húc Kiều lại vang lên, mang theo ý cười thản nhiên: “Được rồi, ở đâu vậy, tôi sẽ lập tức tới đó.”
Tử Ngâm nói địa điểm của các cô rùi cúp điện thoại.
“Tử Ngâm, đến cậu hát.” Lục Mai sau khi hát xong một bài thì đưa micro cho Tử Ngâm, vui vẻ nói.
Trên màn hình hiện ra bài hát Đã từng yêu anh. Tính ca bi thương của Trịnh Nguyên, Lục Mai khẽ nhíu mày, lo lắng nhìn về phía Tử Ngâm, thấy trên mặt cô ngập tràn tươi cười sáng lạn thì đáy lòng thoáng yên tâm một chút.
Ngây ngốc suy nghĩ thật lâu vẫn không phân tích ra lí do như cũ, thời điểm ra đi anh dùng im lặng thay thế cho biệt li,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-co-anh-sao-em-hanh-phuc/2069156/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.