Thất bại vốn đã khó chịu, huống hồ lần này lại còn là một trận thua thảm 3-0.
Ít nhất, đối với những tuyển thủ mới còn chưa đủ kinh nghiệm — đây tuyệt đối là một đòn giáng mạnh.
Nhật Quang cúi đầu ủ rũ ngồi trên ghế dài, dùng tay che mặt, từ lúc trận đấu kết thúc đến giờ vẫn không nói một lời.
Huấn luyện viên Vân liếc nhìn nàng, nhưng không nói gì thêm.
Chỉ là... chuyện này chưa chắc đã là điều xấu.
Chiến thắng áp đảo của GYR cũng chính là hồi chuông cảnh báo cho các cô. Có áp lực, thì tuyển thủ mới có thể lột xác, có thể trưởng thành, đưa cả đội tiến xa hơn.
Huấn luyện viên Vân tiếp tục nói:
“Trận này lỗi là ở tổ huấn luyện. Chúng ta tập trung nghiên cứu các hệ thống chiến thuật mới của GYR, lại quên mất rằng, chính những hệ thống cơ bản đang mạnh trong phiên bản mới mới là yếu tố quyết định thắng bại.”
“Còn mười ngày nữa là đến vòng đấu vòng tròn thứ ba. Trong thời gian tới, mọi người phải cố gắng nhiều hơn nữa. Phối hợp với tổ huấn luyện để tiến hành đặc huấn. Nhật Quang, đặc biệt là ngươi, càng phải nỗ lực gấp đôi.”
Bị chỉ đích danh, Nhật Quang sực tỉnh, c*n m** d***, nhẹ nhàng gật đầu.
Hiện tại, phần lớn chiến thuật đều xoay quanh nàng mà triển khai. Trên đường đơn có Lôi Đình tỷ tỷ kiên cường gánh team, trong rừng có Phong Liêm tỷ tỷ theo sát từng bước, ngay cả trung – dã như Nguyệt Thanh và đội trưởng Túc cũng thường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-co-gang-danh-game-la-phai-ve-ke-thua-gia-san/2953555/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.