CÁC NHÀ KHOA HỌC ĐÃ CHIA NHỎ thời gian tới đơn vị pico giây. Một phần nghìn tỷ giây. Họ cho rằng mọi chuyện đều có thể xảy ra trong một khoảng thời gian ngắn chừng ấy. Vũ trụ có thể hình thành, các hạt có thể tăng tốc, các nguyên tử có thể tách ra. Điều xảy ra với tôi trong vài pico giây đầu tiên là một loạt điều khác nhau. Đầu tiên tôi đánh rơi điện thoại vẫn còn mở, vẫn còn kết nối. Đến lúc nó rơi xuống ngang tầm vai tôi, cả một đoạn hội thoại với Lila như hét lên trong đầu tôi. Cũng qua chiếc điện thoại này, trước đây vài phút, trên đại lộ Madison, tôi đã nói, Cô chỉ còn sáu gã cuối cùng thôi. Cô ta chuẩn bị nói gì đó nhưng ngừng bặt. Cô ta sắp sửa nói, Không, tôi có bảy người, giống như trước đó cô ta chuẩn bị nói, Thế chẳng phải gần tôi đâu. Hơi đã bật ra. Nhưng cô ta đã tự dừng mình lại. Cô ta đã học hỏi.
Chỉ một lần thôi, cô ta đã không nói quá nhiều.
Và tôi vẫn chưa nghe đủ.
Đến khi điện thoại rơi xuống ngang hông, tôi tập trung vào tên thứ hai mươi. Hắn trông chỉ giống như bốn hay năm tên trước đó. Có thể hắn là anh em trai hoặc anh em họ của chúng, có khi thế thật. Chắc chắn hắn trông quen thuộc. Nhỏ người, rắn chắc, tóc đen, da có nếp, ngôn ngữ cơ thể bộc lộ sự cảnh giác và hiếu chiến. Hắn mặc quần dệt thể thao tối màu. Áo lạnh dệt tối màu. Hắn thuận tay phải. Tên này cầm súng ngắn giảm thanh. Hắn đưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-co-ngay-mai/500642/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.