Mặt trời trên đỉnh đầu ấm áp sưởi ấm người, hiện tại là thời gian hóng mát của nhà tù, cứ ba bốn người phạm nhân lại tụ thành một nhóm hoạt động tứ chi, khi có khi không đối đáp trò chuyện. Nơi này mỗi một ngày tựa hồ vĩnh viễn chỉ có một dạng, hiện tại khiến cho người ta có chút nhàm chán.
“Nghe nói 0019 hôm nay được tại ngoại?” Một thanh niên thân hình thon gầy vừa tản bộ vừa cùng người bên cạnh tán gẫu.
Một người đàn ông khác trông lớn tuổi hơn một chút ứng tiếng đáp ừ một tiếng.
“0019 nào a? Sao tôi lại không có ấn tượng gì?” Lại thêm một thanh âm phát ra.
Thanh niên đặt câu hỏi đầu trước hết có chút khinh miệt liếc người nọ một cái, “Bởi vậy mới nói mày là người mới tới, vị 0019 này lớn đến nỗi quản ngục gặp mặt cũng phải kêu một tiếng Thanh ca. Vị kia hai năm đầu mới vừa vào còn biểu lộ vô cùng sắc sảo, người đầy gai góc, những ngày nay đều không còn như vậy nữa đi, đại khái chắc là sắp nhanh chóng được ra ngoài.”
“Thanh ca ...... Vương Thanh? Khánh Dư sao?” Người mới tới kia không khỏi giảm thấp giọng, nháy mắt ra hiệu nói.
Thanh niên gật đầu một cái.
“Xã đoàn không còn như trước đều bị cớm tận diệt rồi, còn có cái gì tốt mà gai gốc chứ.” Bĩu môi, người mới kia lại không nhịn được trào phúng một câu.
Cảnh ngục bên kia đã bắt đầu gọi tập họp, rốt cuộc cũng không phải là chuyện gì khẩn cấp, thanh niên kia cũng lười cùng tên người mới phân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-con-duong-lui/1889232/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.