"Thuận buồm xuôi gió."
Edit: Rea
-----
"Sao, quán bar ngầm đến mở ở đây?" Tần Nghiên chậm rãi cắt miếng bò bít tết trước mặt, tốc độ nói cũng chậm đến giày vò, "Tôi nên hiểu là do các người hoàn lương, hay là --"
Hắn đặt nĩa trong tay xuống, nhìn người phục vụ: "Nơi này cũng không sạch sẽ?"
Hai người Tôn Giai Thần và Ngụy Hoài Minh thật đúng là người này giỏi chọn địa điểm hơn người kia, cho dù đi đâu cũng đều gặp chuyện kỳ quái, giống như bị nguyền rủa vậy.
Người phục vụ vẫn cúi đầu, trả lời hắn một cách đúng mực: "Tôi không hiểu ngài đang nói gì."
Tần Nghiên cười: "Cậu ngẩng đầu nhìn tôi không phải là sẽ hiểu sao?"
Ngụy Hoài Minh nghe nửa ngày cũng không hiểu bọn họ nói gì, quay đầu hỏi Tần Nghiên: "Em quen?"
"Anh cũng quen." Tần Nghiên gật đầu, hơi cất cao giọng, tiếp tục dò hỏi, "Quản lý của các cậu dạy cậu cho khách hàng xem đỉnh đầu à?"
"Trên mặt tôi có vết thương."
"Vẫn là bỏ tiền không đúng chỗ." Mặc dù Tôn Giai Thần không hiểu đã xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn bước một chân vào, móc trong túi ra mấy trăm, "Đúng lúc hôm nay có mang theo tiền mặt, nhưng cũng không nhiều lắm, nếu cảm thấy không đủ thì tôi chuyển khoản cho cậu -- thế nào, có thể xem mặt hay không?"
Ngụy Hoài Minh lục túi quần: "Lại thêm năm trăm."
Hà Duyên cảm khái một câu: "Các anh giống như đang trêu ghẹo con gái người ta ấy."
"Đừng nói nhảm."
Tôn Giai Thần và Ngụy Hoài Minh trăm miệng một lời hô một câu, dọa Hà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-duoc-noi/2097499/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.