Bốn người ngồi trong đình nghỉ chân suốt hai mươi phút, bầu không khí vô cùng ngượng ngùng.
Đội ngũ chương trình không còn cách nào khác đành phải chạy ra để xoa dịu tình hình: “Chúng tôi có giày thể thao ở đây, Lật Đường có muốn thay không?”
Trong nháy mắt, toàn bộ thành viên của đoàn chương trình cùng với Hoàng Tư Ngạn và Cố Liễu Liễu đều đổ dồn ánh mắt về phía Lật Đường, sợ rằng cô ta sẽ nói lời từ chối.
Giang Việt thì không có phản ứng gì, bởi vì Lật Đường có thay giày hay không, có leo núi hay không, cũng chẳng liên quan gì đến anh.
Anh chỉ muốn được ở bên cạnh Cố Liễu Liễu, dù chỉ là ngồi nhìn cô trò chuyện với Hoàng Tư Ngạn, anh cũng chỉ muốn được ở gần nhất để ngắm cô.
Lật Đường nhìn Giang Việt mấy lần, nhưng anh lại nhìn chằm chằm vào ngọn núi phía xa xa, không thèm liếc mắt đến cô ta một lần.
Cô ta mím môi, đưa tay về phía nhân viên.
Sau khi dán băng cá nhân lên gót chân, cô ta mang giày thể thao vào. Dù giày không hợp với chiếc váy lụa đang mặc, nhưng ít nhất cô ta cũng đã hòa nhập với nhóm leo núi.
Chặng đường còn lại khá suôn sẻ, ba người ở phía trước đi song song, Cố Liễu Liễu đi ở giữa.
Lật Đường không có đủ sức lực như họ, nên bị tụt lại phía sau, nhưng cô ta cũng cố gắng bám theo.
Cô ta nghe người của chương trình nói rằng hôm nay Vân Tô Úc đến thăm đoàn làm phim của Nam Tuân, còn tham gia diễn một vai nhỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-ket-hon-that-kho-ket-thuc/2839479/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.