Giang Việt bước vào phòng dành cho khách, Cố Liễu Liễu vẫn đang ngủ, trong tay ôm chiếc áo khoác của mình.
“Liễu Liễu, dậy thôi.” Anh đứng bên giường gọi cô, nhưng dường như không có tác dụng gì.
Giang Việt cúi xuống, nhẹ nhàng véo tai cô: “Cô Cố, dậy ăn lẩu nào.”
Ba giây sau, người trên giường đột nhiên mở mắt.
“Lẩu?” Cố Liễu Liễu phản ứng vài giây, sau đó ánh mắt bỗng nhiên trùng xuống: “Không được, buổi tối không thể ăn lẩu…”
“Thỉnh thoảng ăn một lần cũng không sao.” Giang Việt kéo cô dậy khỏi giường, chỉnh lại mái tóc lộn xộn của cô.
“Thật không? Nhưng chị Phương Hoa và Đới Khả Khả đang ở ngoài kia, chắc chắn họ sẽ không để em ăn đâu.” Cố Liễu Liễu ngước nhìn anh với ánh mắt trông mong.
Giang Việt bật cười: “Không sao, để anh nói chuyện với họ.”
“Hehe…” Cố Liễu Liễu cười khúc khích vài tiếng, sau đó lật người, dang tay về phía Giang Việt: “Anh thật là tốt!”
“Ôm!” Cô vỗ vỗ tay: “Nhanh lên.”
Giang Việt cúi xuống, để cô vòng tay qua cổ mình.
Cố Liễu Liễu ôm anh một lúc, sau đó buông tay ra: “Em đi rửa mặt.”
“Lên lầu mà rửa.” Giang Việt kéo cô lại: “Phòng dưới lầu ban chiều họ dùng rồi.”
Hai người nắm tay nhau bước ra khỏi phòng, đúng lúc gặp Đới Khả Khả.
Cô ấy ngậm một chiếc kẹo m*t, thấy Cố Liễu Liễu cầm túi rửa mặt, lập tức hỏi: “Chị và thầy Giang định làm gì vậy?”
“Lên lầu rửa mặt.”
“Ồ…” Đới Khả Khả vừa định đi, thì đột nhiên quay đầu lại: “Tối nay chị ở trên lầu đi, họ nói ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-ket-hon-that-kho-ket-thuc/2839516/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.