Một lát sau, gã Lùn trả lời, Điệp vụ Harvath, anh đã lấy đi mọi thứ tôi có. Tôi không thấy có gì cần thiết với tôi ở đây và không cần thiết phải tiếp tục cuộc đàm thoại này trừ khi anh đưa ra lời đe dọa nặng hơn cả đe dọa lấy đi tính mạng của tôi.
Harvath đã lường trước và chuẩn bị để mặc cả. Tôi sẵn sàng mua thông tin của ông.
Tất nhiên là dùng tiền của tôi.
Tất nhiên rồi.
Tôi muốn tất cả, gã Lùn nhấn mạnh. Bây giờ mới là tin nhau một nửa, phần còn lại sẽ là khi nhận được thông tin.
Harvath gõ máy tính chậm nhưng rõ ràng. Ông sẽ nhận được một triệu nếu ông cung cấp cho tôi bằng chứng nhân dạng kẻ đã bắn. Chừng nào vẫn còn tin nhau, ông sẽ chứng tỏ cho tôi thấy bằng cách cho tôi biết tên của người đã theo dõi tôi.
Dù có là một triệu đô la, một phần nhỏ trong số những gì các anh lấy của tôi, tôi cũng không bao giờ để lộ nguồn cung cấp thông tin, gã Lùn trả lời.
Vậy sẽ không có cuộc mua bán nào hết.
Điệp vụ Harvath, những gì xảy ra đối với cô Hastings thực sự là không may mắn. Khi tôi biết chuyện, tôi đã hỏi nguồn tin của tôi, nhưng anh ta không nhìn thấy gì và cũng chẳng nghe thấy gì có giá trị đối với anh. Anh ta đã theo anh và sáng sớm hôm sau đặt món quà của tôi trước cửa nhà anh.
Harvath đã chỉ ra, nó không chỉ là một người đưa thư đơn thuần, có lẽ là tai mắt của gã Lùn đã thuê để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-khoan-nhuong/1142310/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.