Harvath mở một cái máy phun Amoniac ra và hơ miếng gạc thấm đẫm Amoniac dưới mũi hắn. Vài giây sau, Najib ho và rụt đầu lại.
Harvath giơ một cái ống tiêm lên và cố để tên điệp viên này tập trung vào đó. "Đây là Morphin", anh nói. "Chỉ cần mày nói với tao và mày sẽ có tất cả những gì mày muốn".
Đầu lắc lư, Najib nhìn xuống và thấy đầu gối hắn sưng to gấp đôi bình thường. Đảo mắt, hắn nhìn thấy đầu gối bên kia cũng vừa được lau bằng Betadine. Như thế là quá nhiều. Đầu hắn lại bắt đầu lắc lư và hắn lại ngất đi.
"Tỉnh lại nhìn tao", Harvath đấm vào mặt hắn, vừa ra lệnh vừa gí một miếng gạc tẩm Amoniac khác vào dưới mũi hắn.
Đầu hắn lại ngửa ra phía sau, rồi trồi ra phía trước, rồi lại thụt lại phía sau để tránh luồng khí khó chịu xộc vào mũi và phổi.
Harvath biết rằng mùi này tạo ra một phản xạ khiến các cơ điều khiển nhịp thở hoạt động nhanh hơn, anh chờ một chút để hắn thở lại.
Giơ cái xi-lanh ra anh nói, "Tất cả tùy thuộc vào mày".
Nỗi đau đớn hiện lên trên khuôn mặt nhàu nhĩ, giận giữ của hắn, Najib từ từ gật đầu, được.
Harvath tống mũi kim vào đùi hắn ta. Anh nhấn xi-lanh vào, nhưng dừng lại trước khi lượng thuốc được tiêm hết vào.
"Khi nào mày nói với tao mọi thứ tao cần, tao sẽ tiêm cho mày hết thuốc".
Anh với đống giẻ nhét miệng hắn và nói thêm, "Nếu mày chống cự hoặc cố tìm cách gọi ra ngoài, tao sẽ khoan nốt chân kia của mày. Sau đó,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-khoan-nhuong/1142420/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.