Lục Khởi không trả lời, nhận áo khoác, từ trong túi tiền móc hộp thuốc lá, bật lửa trong đêm đen sáng lên, trong mắt ánh lên thứ lửa lập lòe, hắn ngậm thuốc lá, thoạt nhìn có chút lưu manh
"Cổng sắp đóng rồi."
Hoắc Minh Sâm không phản đối,
"Sợ cái gì, có chuyện tôi chịu trách nhiệm."
Cậu thoạt nhìn có chút mất hứng, móc từ bên trong ví tiền ra tấm thẻ ném lên chỗ kế bên tài xế, lời ít mà ý nhiều,
"Lên—— "
Hoắc Minh Sâm lời còn chưa dứt, Lục Khởi lập tức trở mặt, mở cửa lên xe lấy thẻ. Một loạt động tác nước chảy mây trôi không hề chậm chạp, hắn lộ ra nụ cười tiêu chuẩn bốn mươi lăm độ,
"Cảm ơn, tôi nhớ gần đây có nhà hàng Hồ Nam, mùi vị cũng được lắm."
"..."
Hoắc Minh Sâm không lên tiếng, khởi động xe, trên đường đi lại không liếc mắt nhìn Lục Khởi một cái.
【 Nhắc nhở! Nhắc nhở!】
Trong đầu Lục Khởi bỗng nhiên có tiếng chuông reo dữ dội
【Hành vi kí chủ đã trái với quy tắc hệ thống, mời mau trả lại tài sản không tự thân lao động mà có, mười giây sau không tiến hành sẽ cảnh cáo bằng dòng điện, cũng khấu trừ HP tương ứng】
Lục Khởi nghe vậy ý cười ở khóe miệng cứng đờ: ...
Đờ mờ, hắn sao lại quên mất cái hệ thống gian lận này.
【Bắt đầu đếm ngược, mười, chín, tám, bảy —— 】
Đầu ngón tay khẽ nhúc nhích, một tấm thẻ ngân hàng ở trong bóng tối được lặng lẽ nhét vào túi áo khoác Hoắc Minh Sâm một cách không cam tâm tình nguyệt. Lục Khởi mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-lam-dan-ong-an-com-mem/1454263/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.