Trong phủ Phương Trung Thư Lệnh, Phương Ngôn đang đi tới đi lui trong đại sảnh. “Ai, lão gia, ngươi đừng đi nữa, đầu ta cũng choáng váng rồi”
Phương phu nhân ngồi trên ghế, khuỷu tay chống thái dương nhìn Phương Ngôn trước mắt. Phương Ngôn thở dài một hơi,“Phu nhân, vi phu đang rất phiền muộn”
“Không biết lão gia đang phiền muộn điều gì? Nói cho thiếp thân nghe, thiếp thân sẽ giúp lão gia ngài giải buồn a”
Nói ra cũng tốt hơn lúc ẩn lúc hiện trước mặt nàng, làm đau đầu nàng. Phương Ngôn lập tức trừng mắt liếc nhìn nàng một cái, “Chuyện triều đình nữ nhân gia các ngươi bớt can thiệp vào”
Phương phu nhân cũng không khách khí liếc lại hắn một cái: “Thiếp thân thật sự là không biết chuyện triều chính, nhưng thiếp thân biết, làm quan trong triều thì phải phân rõ thị phi trung thành với Hoàng Thượng, lão gia ngài không phải trước giờ vẫn làm việc như vậy sao? Thiếp thân thật sự không hiểu lão gia ngươi có gì phải phiền não”
Phương Ngôn nghe nàng nói như vậy, tâm đột nhiên khai sáng,. Tuấn Lạc là minh quân, minh quân đương nhiên sẽ không làm trái với chữ tín của mình, đây chính là lúc dùng người, hắn sao có thể ngủ đông không chui ra? Hắn trầm ngâm một tiếng, một chưởng vỗ lên bàn bát tiên bên cạnh: “Được, cứ làm thế đi”
Nói xong lập tức vội vàng chạy vào phòng ngủ: “Phu nhân, mau mau lại đây giúp vi phu thay y phục”
~oOo~ Nam Cung Hiên Dật đi vào trong quán, Tùy Nghị tay cầm một cái lệnh bài, Nam Cung Hiên Dật quỳ trên mặt đất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-lay-hoang-thuong-hac-am/1672779/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.