“Ngươi đang nói đùa sao?”
Trí Năng cao tăng cảm thấy hô hấp cũng ngừng lại, vẻ mặt không cách nào tiếp nhận. Sở Nguyệt Lương, Trương Mặc, Bạch Ngọc, Bạch Điệp cũng kinh ngạc, cảm thấy thiên hạ thật sự có người im lặng liều lĩnh trao tình yêu như vậy? “Xin sư phụ đồng ý.”
Trong mắt Duy Trúc hoàn toàn kiên trì với quyết định này, “Con vốn đã là người chết, chỉ hy vọng cuộc đời này có thể có thứ gì đó đi cùng Phiêu Tuyết đến cuối cùng… Có thể cùng nhau dần dần già đi, cùng nhau sinh tử.”
Không thể bạc đầu đến già, chỉ mong có thể sinh tử tướng tùy… Đây là nguyện vọng duy nhất của hắn. Nhìn nam tử thanh nhàn như thần tiên này, Trí Năng cao tẳng chỉ có thể cúi đầu thở dài. “Thôi, đây đều là duyên kiếp, đều là duyên kiếp trong đời ngươi…”
Trí Năng cao tăng lại phải thỏa hiệp, nếu nói trên đời này có ai có thể làm cho hắn đau lòng đến mức không thể làm gì hơn thì chính là đồ nhi này.
“Chỉ là nếu ngươi cho nàng mắt, ngươi sẽ bị mù, ngươi có thể chấp nhận hay không?”
“Có thể, Phiêu Nhi là tất cả của đồ nhi.”
Đây là một sự kiên quyết của nam tử hán, Bạch Điệp nhìn Duy Trúc, nam tử có mùi mặc hương nhàn nhạt này làm nàng nhớ tới Đông Phương Tuấn Lạc cẩn thận chọn từng cành hoa trong cung, nàng cảm thấy hai người này không thể phân cao thấp, tình yêu đều quá sâu đậm, nàng chỉ tiếc rằng trái tim con người chỉ có một, tấm lòng cũng quá nhỏ bé, chỉ dành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-lay-hoang-thuong-hac-am/300316/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.