Tần Tử Phong nhìn kỹ người trước mắt, gương mặt góc cạnh vô cùng anh tuấn. Mày kiếm mắt sao, đặc biệt là mái tóc dài màu tím nhạt tùy ý buông trên vai. Không gian xung quanh như mờ đi chỉ còn lại một mình hắn vậy. Siêu phàm, thoát tục, thực lực vô cùng cường đại, đó là cảm giác đầu tiên của Tần Tử Phong về thanh niên tóc tím này.
- Tử Phong đến rồi à, giới thiệu với cháu, đây là Tử Linh lão quái, một cường giả tu chân độ kiếp kỳ. Hắn là người chê tạo ra luyện hồn trận lần trước đấy. - Tần Chính chỉ vào người thanh niên tóc tím nói.
- Hừ, ngươi không thể bỏ hai chữ lão quái đi sao, ta vẫn trẻ trung anh tuấn như vậy. Dù sao ta mới có 6000 tuổi. Tử Linh vội rút ra một cái gương cầm tay, soi soi vuốt vuốt một hồi.
A ngại quá, xin lỗi nhé. Tiểu huynh đệ, lại đây lại đây. Nói rồi Tử Linh chạy tới kéo tay Tần Tử Phong. Vừa kéo vừa nói: Haha, ngươi đúng là phúc tinh của ta, lần này kiếm được bảo bối như vậy, độ kiếp này ta qua chắc rồi.
Tần Tử Phong cười khổ trong lòng, ấn tượng ban đầu về vị "Tử Linh Lão Quái" này hoàn toàn sụp đổ. Bị một siêu cấp lão quái lôi lôi kéo kéo, Tần Tử Phong cũng không dám phản kháng chỉ có thể nhăn nhó mặt mũi. Nhìn sang bên cạnh, hắn thấy Tần Lôi và Bạch Vận đang nén cười, trong lòng thầm nghĩ chắc là họ cũng trải qua cảm giác của ta bây giờ.
Tử Linh kéo Tần Tử Phong tới gần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-loi-thoat/477194/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.