Diêm Vương lông mặt dựng đứng cả lên, ngồi yên không dám động nhìn hắn, nếu lão chọc hắn giận, Ma Quân này có thể một tiếng hét sẽ phá nát điện Diêm La của lão nha.
“Ngươi hẳn là biết nàng ở đâu? Đầu thai nhà nào?”.
Diêm Vương mặt xám ngoét “Ai? Ngài là đang nói… đến ai?”.
Vô Hoa híp mắt, vẻ mặt bình thản lạnh léo nhìn lão “Ta vừa trải qua một kiếp ở nhân giới, ta muốn biết, người ở cùng ta… đã đầu thai vào nơi nào?”.
Diêm Vương thở nhẹ một tiếng, kêu “Phán Quan”.
Một lão già râu tóc bạc phơ từ sau cánh cử chậm chạp đi tới, khép nép vào bên cạnh Diêm Vương. Ai nha… lão cũng sợ vậy.
Diêm Vương không quản mấy chuyện này, hầu như đều là do Phán Quan báo cáo lại.
Phán Quan chậm rãi nói, giọng vẫn còn run “Người kia…là Tố Khê tiên tử trên tiên giới, căn bản… cũng không có xuống âm phủ… không có đầu thai”.
Vô Hoa ngây người, giọng hắn nhàn nhạt “Tiên tử?”.
“Đúng… là tiên tử”.
Vô Hoa hít thật sâu, sau đó gặng hỏi “Tiên tử lịch kiếp?”.
Phán Quan lắc lắc đầu “Không có… Tử Hoa tiên tử nói… quá nhàm chán… muốn… muốn xuống nhân giới… chơi”.
Chưa kịp nói hết thì Vô Hoa đã ngắt lời, hắn quát một tiếng “Chơi?”.
Diêm Vương giật bắn người, Phán Quan bên cạnh ngã ngồi xuống nền đất, níu lấy tay áo của Diêm Vương. Bộ dạng vô cùng đáng thương.
Vô Hoa nghiến răng, đứng dậy rời đi “Chơi? Một kiếp đó chỉ là đi chơi, nên lời hứa đợi ta ở chân cầu Nại Hà cũng chỉ là nói chơi? Mẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-may-phai-gap-nang/446998/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.