Lý Trạch Khôn vừa xuống lầu thì đã có xe cảnh vệ đang đợi. Khiến hắn có hơi bất ngờ là hướng xe lại đi đến núi Ngọc Tuyền*. Rốt cuộc Lý Trí Khải cũng chỉ có một đứa con trai này, ngoài miệng mắng mỏ tàn nhẫn đến đâu cũng phải bảo vệ, thậm chí lo lắng đến mức chạy đến chỗ Khương lão tiên sinh. Lý Trí Khải vốn là người tại vị an ổn nhất, lại được lão tiên sinh che chở. Vốn năm sau việc ông được thăng lên Thường ủy là điều đã chắc chắn, hiện giờ lại dẫm một chân bên vách núi.
*Núi Ngọc Tuyền nằm ở phía Tây của Cung điện mùa Hè Bắc Kinh. Bây giờ địa điểm này là trụ sở của Ủy ban Quân sự Trung ương, được gọi là “vườn sau của chính trị Trung Quốc”, tiếp giáp với Trung Nam Hải ở hai địa điểm cấm của Bắc Kinh và không mở cửa cho công chúng.
Lúc Lý Trạch Khôn vì Trình Hạ mà náo loạn, Lý Trí Khải đã chỉ vào mũi hắn mắng rằng, bình sinh ông không hận vì đã sinh ra hắn, chỉ hận vì trong những năm kế hoạch hóa gia đình đã không lưu lại cho mình thêm một người có thể bồi dưỡng về sau.
Nhưng thật ra tầm ảnh hưởng chuyện lần này của Lý Trạch Khôn thậm chí còn không lớn bằng lần ở bệnh viện kia. Một là vì người biết thật sự không nhiều, hai là biết thì biết, nhưng nếu muốn có động tác gì lớn còn phải cân nhắc một chút. Nói cho cùng đây là một chuyện nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, nếu như bên trên có người chịu bảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-nguoi-gap-lai/564849/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.