Phiên ngoại 4: Trung thu vui vẻ (phần 2)
Cố Ngôn Sênh biết mình là tên khốn nạn nhất cái hành tinh này, đến tận năm nay mới biết rõ hoàng tử bé của anh sợ hãi cái gì vào mấy ngày lễ.
Sau ba tháng hạ sinh Hồ Lô Nhỏ là Tết Đoan Ngọ. Khi đó sức khỏe của Thẩm Kham Dư không hồi phục tốt, cứ hai ba ngày lại đổ bệnh không biết trời trăng gì.
Vào hôm tết Đoan Ngọ, Cố Ngôn Sênh dẫn cậu lên bàn ăn cơm cùng, cậu thấy có rất nhiều người thành ra có chút không thích ứng được, mãi cho đến khi trên tivi MC nói câu chúc mừng Tết Đoan Ngọ, mặt cậu từ trắng chuyển sang xám ngắt, lảo đảo rời khỏi bàn cơm.
Cố Ngôn Sênh tưởng rằng cậu sợ ngồi ăn chung lại không ngờ rằng cậu muốn đi ra khỏi nhà. Bờ môi cậu khô nứt run rẩy hé ra không ngừng lặp lại một câu nói: “Nhiều người quá, không thể trải qua lễ cùng với em, đừng ăn lễ cùng với em.”
Cố Ngôn Sênh không biết cậu lấy sức đâu ra mà liên tục tránh né anh. Anh sợ sẽ làm bị thương đến cậu nên nhờ Tống Lê ra chốt kĩ cửa, giấu luôn chìa khóa. Khi Thẩm Kham Dư chạy đến mở mãi không được, anh nhìn thấy trong mắt cậu toàn là tuyệt vọng.
Cậu nắm lấy tay áo Cố Ngôn Sênh cầu xin anh: “A Sênh em xin anh đó, anh để cho em ra ngoài đi. Không thể ăn lễ cùng em, thật sự không được mà.”
Lâu rồi Cố Ngôn Sênh chưa từng thấy cậu sợ như vậy, mỗi lần trấn an cậu, anh cố gắng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-noi-noi/2574169/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.