Sau vài giây tự trấn an, tôi lấy lại chút ít tinh thần và bắt đầu trèo. Con người đến lúc cùng đường thì tự khắc sẽ làm được những việc mà thường ngày tưởng chừng là không thể.
10 phút với mấy chục lần trèo lên rồi lại tụt xuống, cuối cùng tôi cùng đưa được thân hình mình qua phía kia của cổng. Hạnh phúc ! Phải nói là như thế ! Hạnh phúc quá !!!
Vừa mới đặt chân xuống đất, tôi giật bắn mình khi thấy một bàn tay khác nắm lấy tay tôi.
-Đi thôi ! Taxi đang đợi ở ngoài !
Là giọng của hắn. Vậy là sao ??? Tên tóc vàng không bỏ tôi lại một mình mà trèo qua cổng trước để đợi tôi ư ??? Tên này thật là...
Sau khi ngồi yên vị trên xe taxi, tôi mới thở phào nhẹ nhõm, công cuộc trốn thoát của tôi hình như đã được tên tóc vàng bố trí và sắp xếp sẵn. Hắn có vẻ không xấu xa như tôi nghĩ.
-Cảm ơn anh nha !
Tôi cười tươi quay sang phía cửa xe taxi nhưng tên tóc vàng đã biến mất. Kỳ lạ thật ! Cách đây vài giây hắn còn đóng cửa xe cho tôi mà ! Hix...Đáng sợ với hai anh em nhà này quá...
***
Còn một tháng nữa là tôi nhập học. Hix...Sao mà lâu thế cơ chứ ??? Tôi không thích nghỉ hè chút nào cả. Mùa hè với tôi rất rất vô vị và chán nản. Đi học vui hơn nhiều và ít ra là tôi không phải bận rộn với đống việc nhà chất như núi của mình. Với lại lên Đại học sẽ có thêm nhiều bạn mới. Gì chứ tôi rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-phai-la-co-tich/1202799/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.