Thư ký của Chu Nhâm dạo này hơi đau đầu. Là một người nghiện công việc, nguồn căng thẳng duy nhất của cô chính là sếp. Vị sếp trẻ tuổi, tài năng, đẹp trai, giàu có này, dạo gần đây trông không bình thường. Đương nhiên, không phải ngoại hình bất thường, ý cô là tinh thần.
Sau khi thất thần trở về từ chuyến đi xa, anh bắt đầu thường xuyên đến muộn, về sớm, tâm trí lơ đãng. Chuyện này thôi cũng đã đành, vì công ty có hệ thống hoàn thiện, ra quyết định dân chủ, vẫn vận hành tốt.
Đáng sợ là, anh bảo cô trong ba ngày tổng hợp danh sách các cơ sở y tế nước ngoài có thể thực hiện an tử gửi cho anh, kèm theo số điện thoại liên hệ, cũng không nói cho cô dùng để làm gì.
Nói thật, điều này thực sự hơi đáng sợ.
Nghĩ tích cực, có thể công ty định mở rộng kinh doanh, dù khả năng này không lớn.
Nghĩ tiêu cực, cô sợ sếp chán đời, từ bỏ tiền tài, cuộc sống xa hoa, chuẩn bị rời bỏ nhân sinh.
Cô cũng không dám hỏi, chỉ đành đoán mò và miệt mài tìm kiếm thông tin về các cơ sở đó.
* * *
Ngồi trên sofa, Chu Nhâm cố gắng tỉnh táo, nhận ly trà xanh từ Lữ Tiên Chi. Khoảng thời gian này tâm lực kiệt quệ, đã lâu không đến thăm hai mẹ con cô, nếu không phải cô đột nhiên gọi điện mời anh qua, anh căn bản không nhớ ra.
Nghĩ đến đây, anh tự giễu cười khổ trong lòng.
Em gái Hàn Dịch Huyên mắng không sai, anh vừa có lỗi với Dịch Huyên, vừa có lỗi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-phai-ta-tre-hen-thuc-nghieu/2918224/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.