- Cậu vừa nói gì?
Vừa định đưa chiếc nĩa xiên mẫu bánh sôcôla lên miệng, Lucy Rothschild-McIntyre, dừng phắt lại nhao người trên ghế bành.
Đứng đối diện Adele qua bàn ăn, Clare Vaughan trợn mắt nhìn cô. Còn Maddie Jones đặt ly rượu xuống bà nhướng mày hỏi:
- Cậu trêu tớ đấy à?
Adele lắc đầu. Ba người bạn thân nhất đang quây quần quanh bàn ăn trong bếp nhà cô ở Boise, nhâm nhi chiếc bánh kem to tướng do Lucy tự tay làm. Cô về nhà được một ngày rưỡi. Họ rủ nhau họp mặt cùng nấu bữa tối và thông báo tình hình của nhau. Adele chờ đến lúc món tráng miệng được dọn lên mới thả ‘quả bom tấn’ xuống bàn. Adele vừa ăn bánh vừa đáp:
- Không hề. Tớ không đùa. Tớ có bầu thật.
- Sao giờ mới báo cho tụi này hay?
Adele nhún vai:
- Đằng nào tớ cũng phải hỏi ý các cậu mà. Với lại, tớ muốn biết chuyện mọi người trước.
Clare hỏi:
- Được bao lâu rồi?
- Tám tuần rồi.
Đã hai tháng tròn. Cảm giác buồn nôn ngày càng khó chịu, hai bầu ngực cô đau nhức. Ngay bây giờ, Adele cảm giác chúng nở căng, ép mạnh lần vải áo lót.
Ba người khách nhìn nhau đùn đẩy. Cuối cùng Maddie hỏi:
- Ai là bố đứa bé?
- Là Zach Zemaitis.
Tên anh rung lên từ môi cô gợi lại bao kỷ niệm về anh khiến tim cô thổn thức. Nghìn trùng xa cách không làm con tim đau khổ của Adele nguôi thương nhớ.
Lucy nhíu mày:
- Sao tên này nghe quen quen.
- Zach từng là cầu thủ chuyên nghiệp. Anh ấy chơi cho đội Denver .
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-phai-tinh-ho/334297/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.