Muốn chết rồi…
Ôn Ngọc Chương có ảo giác rằng chính mình bị dương v*t đại xà đâm chết liền kịch liệt giãy dụa. Y mờ mịt nhìn lên trời, hai tay vô lực khước từ quấn lấy thân xà của hắn.
dương v*t thô to mang theo móc câu từng tấc từng tấc mà thẳng tiến vào trong mông nhỏ của y, đâm đến mông thịt trơn mềm cũng biến hình. Y càng giãy dụa, cái mông ăn càng sâu, khe mông bị ép cắn côn th*t đại xà thật chặt, vảy trên côn th*t cọ xát mị thịt mềm mại. Ôn Ngọc Chương bắt đầu lãng gọi, bên trong huyệt vừa đau vừa ngứa, vừa khó chịu vừa đói khát, y như thú cái đến mùa động dục, điên cuồng uốn éo người, không kịp chờ đợi muốn thoải mái dưới khố nam nhân.
Da thịt Ôn Ngọc Chương quá trắng mịn, dưới ánh trăng tựa như phát ra ánh sáng. Y quấn lấy hắc đại xà, dùng hoa huy*t và hậu huyệt đồng thời ăn dương v*t đại xà, bị một súc sinh làm cả người co giật, miệng còn không ngừng kêu tướng công. Thâm sơn trong đầm nước, lúc này Ôn đại nhân ôn nhã cao quý cũng chỉ là xà cái dâm đãng. Y thoải mái kêu dâm, hạ lưu mà đẩy ra bắp đùi của chính mình, đưa dương v*t đại xà cắm vào sâu trong hoa huy*t của y, một bên còn kiên trì ép ngực cho súc sinh kia hút sữa chính mình.
Thân xà to dài quấn lấy thân thể Ôn Ngọc Chương, đại xà nhấc người lên trên lộ ra một đôi tao huyệt đang bị hắn thao đến đỏ bừng. Mông thịt trắng như tuyết phấn nộn, hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-ro-tuong-tu-bat-giai-tuong-tu/904942/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.