Ngày hôm sau Vệ Lam tỉnh dậy, cảnh tượng tối hôm trước lại thoáng hiện lên, rồi lại nhìn quần áo ngủ đang mặc trên người. Gương mặt tự dưng đỏ lên vì xấu hổ và tức giận, nhưng không dám nổi giận ở trước mặt cái kẻ đầu sỏ đang ở bên cạnh mình, chỉ biết thở hì hụt đi rửa mặt thay quần áo.
Kỳ kiểm tra ba tháng một lần cũng đến. Trong khoảng thời gian này, Vệ Lam bởi vì mối quan hệ với Đoàn Chi Dực, làm cô lòng cô nặng nề, thái độ học tập cực kỳ tồi tệ. Sau khi làm kiểm tra xong, cô liền biết ngay mình chắn hẳn sẽ gặp phải một trận Waterloo[1] thảm khốc trong lịch sử rồi.
Sau khi có kết quả, đúng thật là thể thảm vô cùng. Từ trước đến giờ cô chưa từng lọt qua top năm, vậy mà bây giờ lại tụt xuống ngoài top mười của lớp. Điểm môn toán xưa nay chưa từng thấp đến vậy.
Vệ Lam bị đả kích lớn, cúi đầu nhìn phiếu điểm, vẻ mặt lo âu.
Cứ như vậy, đừng nói trường đại học lớn, mà ngay cả trường đại học bình thường nhất, cũng có thể trở thành chuyện viển vông.
Có lúc cô rất muốn nói hoàn cảnh tệ hại của mình cho ba mẹ đang ở phía Tây xa xôi biết, những chuyện như thế này, người lớn luôn có cách giải quyết. Nhưng nghĩ đến Triệu Phi, lại nghĩ đến những bức ảnh mình bị chụp, cô chỉ có thể lựa chọn im lặng.
Bởi vì đợt kiểm tra này là công khai nêu tên trước cả lớp, cho nên tất nhiên Quách Chân Chân biết cảnh thê thảm của Vệ Lam.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-the-buong-tay/796332/chuong-18.html