Lúc Lâm Uyển tỉnh lại thì đã là giữa trưa.Từ Đàn đã đến, đang cùng một số phục vụ sắp xếp lại gian phòng bên ngoài, thấy Lâm Uyển đi từ phòng ngủ ra, liền khẩn trương đưa đồ ăn tới cho cô.
Lâm Uyển từ miệng Từ Đàn mới biết là Tằng Tuấn đã ra ngoài thị sát mỏ quặng, rất nhanh sẽ trở về.
Lâm Uyển cơm nước xong, nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài không thể nói là quá hoang vắng, dù sao cái thị trấn nhỏ này trông cũng có vẻ rất ổn định rồi.
Sau khi Tằng Tuấn trở về, hiển nhiên là mọi chuyện đã được xử lý tốt, nhưng Lâm Uyển vẫn cảm thấy đám người đi theo Tằng Tuấn có phần hơi quá lố.Mặc kệ đi đâu cũng phải mang súng bên người để phòng khi gặp phải xã hội đen.
Hai ánh mắt chạm nhau, Lâm Uyển liền cảm thấy rất hồi hộp.Trong đầu không thể không nghĩ tới một màn tối qua, tuy thời gian không nhiều nhưng cũng đủ khắc sâu vào tâm trí của cô rồi.Trái lại nhìn anh thì vẫn bình thản ung dung như cũ.
Thấy Tằng Tuấn như vậy, Lâm Uyển cũng cố gắng giữ bình tĩnh.Anh lại thúc giục cô ăn thêm một chút đồ ăn rồi nói: “Lát nữa anh đưa em tới khe sâu tham quan.”
Lâm Uyển đã nghe Tiểu Trương nói đến nó, song cô cũng không có ấn tượng gì mấy, chỉ nghĩ cái gọi là khe sâu chính là mấy cái vách đá nguy hiểm trong phim thường nhắc tới.
Nghĩ vậy, Lâm Uyển theo bản năng liếc nhìn chân của Tằng Tuấn, nghĩ thầm nếu anh đến đó thì sẽ đi lại thế nào đây.
Lâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-the-quen-em/1179569/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.