Từ lần trước báo danh đấu bóng rổ, Tô Vãn mỗi ngày đều có thêm một việc để làm, phải huấn luyện. Vì để thắng trận, Giang Thanh cùng Chu Tử Viên mỗi ngày đều huấn luyện theo kế hoạch riêng, đề cao gia tăng thể lực, bồi dưỡng kỹ thuật.
Nhưng do mới học, cho nên cũng không áp dụng việc luyện tập quá nhiều.
Ví dụ như Lục Hành Chu, số lần cậu ta đến chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Cả lớp cũng không ép buộc, Lục Hành Chu vốn không thích chơi tập thể, nói thật, chẳng sợ Lục Hành Chu chơi bóng rổ gà mờ, cũng chẳng có vấn đề gì, cậu ta đứng ở đó, chính là chiêu bài, là thuốc an thần.
Buổi sáng chủ nhật, Tô Vãn bị Giang Thanh gọi điện triệu hồi, từ chối nửa giờ, cuối cùng cũng phải rời giường. Cô còn buồn ngủ, mơ mơ hồ hồ nghe cầm di động, không nói hai lời liền gọi cho Lục Hành Chu.
Điện thoại Lục Hành Chu, đương nhiên là chị Phương đưa.
Tô Vãn quyết định rất dứt khoát, từ lúc đưa ra chủ ý muốn cùng Lục Hành Chu làm bạn, đồng ý với ba là sẽ chăm sóc thật tốt Lục Hành Chu, cô liền thật sự coi Lục Hành Chu là bạn bè.
Buồn cười là cả trường học đều coi cô là đang yêu đơn phương Lục Hành Chu, làm hại cô mỗi ngày đều phải làm sáng tỏ ——
Chúng ta là bạn bè.
Bạn bè?
Nói giống cũng không giống, Lục Thần vẫn là thích ở một mình, tự giữ khoảng cách với mọi người, vĩnh viễn ở trong thế giới của bản thân.
Nhưng Tô Vãn là thật sự muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-the-thich-ai-ngoai-em/306615/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.