“Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ…”
“Cậu Hy chờ hết mấy tiếng rồi! Ái à! Suốt mấy ngày nay cậu ấy cứ như vậy. Trời cũng đã tối, dì thấy con nên cho cậu Hy vào đi!” Dì Lan dứt mắt khỏi cửa sổ đến vỗ nhẹ lên vai Gia Ái.
“Mặc kệ anh ấy! Cứ để anh ấy nản lòng thì sẽ tự đi thôi.” Cô trầm ngâm đáp.
Dì Lan ngồi xuống cạnh cô, vẻ mặt ôn hòa:
“Nếu dễ dàng như vậy thì tại sao gần ba năm qua cậu ấy vẫn chưa nản lòng?”
Im lặng một lát, Gia Ái xoay đôi bàn tay vào nhau, nét mặt cô rất khó đoán, một phần cũng bởi đôi mắt lúc này không thể nói lên cảm xúc gì.
“Dì Lan! Chiều hôm đó dì cố ý không quay lại đúng không?”
“Là ba con gọi cho dì, bảo dì lánh mặt cho hai đứa trò chuyện. Cả dì lẫn ba mẹ con đều cảm thấy quyết định này của con không thỏa đáng.” Dì Lan chăm chú nhìn cô, giọng đầy vẻ quan tâm. “Cậu Hy có thể chờ con đến lúc này chứng tỏ cậu ấy thật lòng yêu con. Ái! Chuyện qua lâu rồi! Tha thứ cho bản thân đi con! Cho cậu ấy và chính con một cơ hội.”
“Con sẽ suy nghĩ.” Cô nhỏ nhẹ nói rồi đứng dậy vào phòng mình. Dì Lan ở lại khẽ lắc đầu lo lắng.
Sáng hôm sau, tiếng gõ cửa phòng làm Gia Ái tỉnh giấc, cô chỉ mới ngủ được một lát. Những cơn ác mộng khi xưa thỉnh thoảng vẫn lặp lại nhưng mấy hôm nay cô là vì người đó mới không thể an giấc. Từ ngày gặp lại nhau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-the-yeu-em-mot-ngay-hay-sao/2583439/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.