"Bản lĩnh của anh ta rất mạnh sao?" Tần Chân Hạ nâng lên cái cằm ngạo nghễ, hỏi.
"Hoàn hảo." Tôi nhún nhún vai.
Chỉ là, ngược lại mà nói bản lĩnh trên giường của ông xã rất chi là hoàn hảo.
"Vậy tại sao ở trước mặt anh ta cô lại dịu dàng như vậy?" Tần Chân Hạ hỏi.
"Bởi vì, anh ấy là ông xã của tôi." Tôi lặp lại lần nữa.
"Tại sao anh ta lại trở thành ông xã của cô, bởi vì anh ta đánh bại được cô sao?" Quả nhiên là Trường Giang sóng sau đè sóng trước, tinh thần bát quái của đứa nhỏ này thật là to lớn nha.
"Chúng tôi cũng không đánh nhau." Trừ phi là Yêu Tinh đánh nhau.
"Tôi cho là, cô thích làm nữ cường nhân." Ánh mắt của Tần Chấn Hạ sáng ngời dưới ảnh mặt trời.
Tôi lắc đầu: "Không phải chuyện gì, cũng có thể dùng sức lực mạnh yếu để giải quyết."
Nghe vậy, Tần Chân Hạ nhìn về phía tôi, thật lâu không nói gì, mặt mày lại nhuộm vẻ kinh dị.
"Nhóc con, nhìn ra được năng lực của cậu cũng không tệ, nếu như muốn làm được chuyện lớn, tôi có thể đề cử cậu đi một chỗ." Tôi vươn tay, ra trước mặt hắn, chuẩn bị bắt tay làm hòa với hắn.
Nhiều bạn bè vẫn tốt hơn là có nhiều kẻ thù.
Ánh mắt của hắn, di chuyển từ mặt đến tay của tôi.
Có lẽ là nhiệt độ dưới ánh mặt trời, tay của tôi, bắt đầu nóng hầm hập.
Tần Chân Hạ cầm tay của tôi, ngón cái ở trong lòng bàn tay tôi bóp mạnh một cái, giống như là ở khắc họa ký hiệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-thit-khong-vui/1612195/quyen-1-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.