Uyên ương kề cổ múa, chim trả hợp hoan lồng.
Khi trước Ngu Tiểu Mãn còn chưa hiểu vì sao đồ tân hôn nào cũng chuộng thêu hình uyên ương, một đôi chim béo mập như vậy thì nào có xinh đẹp thướt tha như loài cá bọn họ? Để đến khi vùi đầu vào cổ Lục Kích, mới có thể lĩnh hội cái hay cái đẹp trong đó.
Gò má hai người áp sát, hơi thở triền miên cận kề, mùi hương thanh mát trên người Lục Kích làm Ngu Tiểu Mãn bất giác càng dán lại gần hơn, toàn thân đều dựa vào lòng hắn.
Lục Kích cũng cảm thấy mùi thơm trên người Ngu Tiểu Mãn dễ chịu dịu dàng, những đêm hai người nằm cạnh nhau trên cùng một chiếc giường, hương vị này thoang thoảng trong không khí, khi ấy không cảm giác gì nhiều, hiện giờ có tác dụng của thuốc, Lục Kích không chỉ cảm nhận được sự thoải mái vui vẻ, mà còn thêm cả quyến rũ vạn phần.
Lúc đầu Ngu Tiểu Mãn còn sợ sệt không dám tiến thêm, sợ mình quá nhiệt tình mạo phạm Lục Kích, hành vi dịu dàng, hơi thở cũng tận lực kiềm chế. Chẳng ngờ sự tránh né phảng phất ngượng ngùng e thẹn, còn khiến người ta khó lòng chống cự hơn là trêu ghẹo bên ngoài, cậu bật thốt lên tiếng thở gấp đầy kinh ngạc, bên tai bất chợt có thứ gì mềm mại nóng bỏng áp đến, để rồi ngay sau đó được tiếp xúc với một thứ càng ấm áp hơn. Là Lục Kích đang liếm lên dái tai cậu.
Hơi thở dồn dập nặng nề chứng minh hắn đang chìm xuống tình dục mênh mang, lại thêm từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-uong/2319189/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.