Hôn lễ của thiếu nữ họ Lưu được tổ chức vào mùng sáu tháng giêng, một ngày sau ngày đón thần tài.
Ngu Tiểu Mãn ngồi xe ngựa đến ăn mừng, nghe tiếng pháo đằng xa, xốc rèm thò đầu ngó dáo dác, thấy phía trước rực rỡ náo nhiệt, cảm thấy vui mừng tự đáy lòng.
Do thân thiết với Lưu Vãn Tình, Ngu Tiểu Mãn mới vào phòng, ngồi chưa ấm ghế, đã được mời đến trò chuyện với tân nương.
Lưu Vãn Tình mặc đồ cưới, mặt mày xúc động, khóe mắt chân mày đều là yêu kiều rạng rỡ, thấy Ngu Tiểu Mãn tới, vội đứng lên kéo cậu cùng ngồi: “Hôm qua mẹ còn dặn muội sau này giữ quan hệ tốt với tỷ kìa.”
Hỏi vì sao, Lưu Vãn Tình che miệng cười: “Tỷ và Lục Tướng quân hôn nhân mỹ mãn, là điềm lành, bên ngoài còn đồn tỷ vượng phu, xuất giá không lâu đã hóa giải bệnh dữ trên người phu quân, giúp hắn trở về triều đình, mặc giáp ra trận chưa được mấy ngày đã có thể thống lĩnh tam quân, oai phong lẫm liệt.”
Ngu Tiểu Mãn không nghĩ bên ngoài lại đồn thổi đến độ này, đẩy hết công lao lên người cậu, vừa kinh ngạc vừa cảm thấy không gánh nổi: “Lục lang dựa vào bản lĩnh chính mình, ta mới là người được thơm lây.”
Lưu Vãn Tình xúc động nói: “Tình cảm phu thê giữa tỷ và Lục Tướng quân quả là sâu đậm, muội muội vô cùng hâm mộ.”
Ngu Tiểu Mãn chiếc trâm ngọc trai trên bàn trang điểm, cài lên tóc giúp Lưu Vãn Tình: “Ta mới là người nên hâm mộ muội, phu quân làm quan văn, ngày nào cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-uong/2319216/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.