Xin lỗi mọi người mình đăng chương mới muộn nha, mấy ôm nay bị ốm thiệt sự là mệt quá, thêm đống dealine dí không có tgian rảnh mấy.
Chương này mình mới edit thôi, chưa beta gì cả, có nhiều chỗ mình edit theo ý hiểu, nên chưa được đúng lắm, mọi người đọc tạm nhé.
******************
Edit: Tiêu Du
Những ngày này, Viên Miêu chỉ có thể mặc áo sơ mi của Chư Nhất Hành.
Cũng may là cô mặc quần, phần vạt áo thừa có thể buộc vào bên trong đai lưng, chỉ là tay áo quá dài, cô không thể làm gì khác ngoài việc kéo nó lên.
Hôm qua nhân viên quét dọn Từ nhìn thấy cô, bảo cô ăn mặc có chút kỳ lạ, Viên Miêu cười nói: "Là một người chị đưa cho, chị ấy mặc cỡ lớn hơn tôi, mặc vào có cảm giác áo đang lắc lư.
Tần Nhất Phàm cũng thấy cô hai lần, trong đó có một lần buổi sáng ở phòng làm việc của Chư Nhất Hành, khi đó cô đang ôm ga trải giường bị trùm bên trong có lẫn áo sơ mi và quần tây củ Chư Nhất Hành, chuẩn bị giao cho người của hiệu giặt.
Tần Nhất Phàm chú ý trên người cô đang mặc áo sơ mi, liền quay đầu đi chỗ khác cùng Chư Nhất Hành nói chuyện công việc.
Đến khi Viên Miêu quay lại, Tần Nhất Phàm đã đi rồi, Chư Nhất Hành giọng cực kỳ khó chịu nói: "Tôi không có ăn điểm tâm."
Viên Miêu nói: "Chư tổng hay cơm, có phải không muốn mình phải bỏ tiền? Mì sợi của ngày hôm qua vẫn còn."
Chư Nhất Hành nhìn cô: "Tôi cho cô nợ."
"Xin lỗi, tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-yeu-luc-sau/2343424/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.