Nhập Hồng cũng không phản đối, chỉ ngồi xuống bên cạnh An Nhiên, giơ tay lên vén tóc ra sau tai giúp cô, hỏi: "Muốn đi vào lúc nào?"
An Nhiên đưa tay kéo nơ con bướm trên lễ phục, "Hai ngày nữa. . . . . . . Chờ qua hôn lễ của mẹ."
Nhập Hồng không ngờ cô sẽ đồng ý đến hôn lễ của mình, ánh mắt rơi vào bàn chân của cô ở phía ngoài chăn, lấy tay thăm dò một chút, phát hiện lạnh cóng, không khỏi đau lòng oán giận: "Mau vào trong chăn ấm."
An Nhiên ngoan ngoãn được Nhập Hồng đỡ nằm xuống, nhìn bà tỉ mỉ dịch góc chăn cho mình, rốt cuộc không nhịn được hỏi: "Mẹ, tại sao mẹ đột nhiên muốn gả cho Nam Tĩnh?"
Trong khoảng thời gian này Nhập Hồng cố ý tránh né cái vấn đề này của cô, nghe thấy cô hỏi lần nữa, biết cô không có được đáp án sẽ không cam lòng, liền nắm tay cô ngồi ở bên giường, "Thật sự là do mẹ muốn trả thù ba con."
Nhập Hồng dời đề tài "Biết nhà họ Nam tại sao lại níu lấy ba con không thả không? Anh tử chết đi xác thực có liên quan tới ông ấy. Nhà chúng ta có vấn đề về dụng cụ, một người bị hại trong đó cũng chính là mẹ Yến tử."
An Nhiên kinh ngạc muốn ngồi dậy, lại bị Nhập Hồng ngăn lại. Bà vuốt ve tóc của cô, để cho cô lần nữa nằm xong, "Những chuyện này đã đè ở trong lòng mẹ rất nhiều năm, có lúc suy nghĩ một chút, rơi vào tình cảnh như ngày hôm nay, cũng là báo ứng thôi. . .
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-yeu-se-khong-quay-lai/2262259/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.