"Voii!!! Tên điên này, uống ít thôi!!"
"Shi shi shi~" Belphegor cười quái dị, tóc mái dài che khuất một nửa khuôn mặt, cũng che mất đôi mắt đầy dữ tợn của hắn. "Cướp được căn cứ của đám Millefiore cũng phải ăn mừng một chút chứ nhỉ?"
"Ngươi..." Squalo giận run lên, trầm mặc một hồi, nửa ngày sau mới nói: "Thế là đủ rồi."
Ngay tại lúc hắn sắp bước đi, có hai tiếng đã làm cho đôi chân của hắn ngừng lại.
"Cá Mập."
Và rồi như chạm phải một mạch dây nào đó, thanh niên tóc trắng vọt lên, đấm mạnh một cái vào mặt hắn. Squalo gằn lên: "Belphegor! Đừng có vượt quá giới hạn!"
"Shi shi shi..." Belphegor ăn đau xoa xoa khoé miệng bật máu, choáng váng, tầm mắt hơi mơ hồ: "Ngươi có tư cách gì nói với vương tử?"
"Ngươi có bảo vệ được cô ấy không?"
"Mẹ kiếp, đã không làm được gì thì đừng ở đây quở trách vương tử! Đừng làm vương tử thấy ghê tởm!"
"Belphegor!" Squalo quát lên: "Ngươi nghĩ mình làm được gì? Người đã chết rồi! Tốt nhất là nên làm tốt phận sự của mình đi! Đám người Millefiore có thể sẽ tấn công bất cứ lúc nào!"
Hình như dính rượu vào, Belphegor đã say xỉn.
Hắn trở nên không giống mình, như một kẻ luỵ tình bị ruồng bỏ, ngã ngồi trên ghế sô pha, nỉ non:
"Đã đi rồi..."
"Đã đi rồi..."
"Vì sao phải rời khỏi vương tử..? Vì sao lại thế..."
Squalo cắn răng không để cho mình làm ra hành động quá khích nào, xoay người đi ra cửa. Bỗng hắn nhìn thấy Xanxus đứng ở đó, dường như đứng rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khr-ai-noi-gap-ban-tren-mang-la-tot/2586253/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.