Lần đầu tiên đặt chân đến Nhật Bản của hai vợ chồng nhà Simon có vẻ không hề thuận lợi như những gì họ từng hình dung. Đất nước này chào đón họ với cái lạnh căm căm và những trận gió thổi lùa qua mọi ngóc ngách của tháng mười một. Và cho dù đã chuẩn bị sẵn một người phiên dịch, Cozart và Alisia cũng phải mất không ít công sức để có thể tìm đến đúng địa chỉ gia đình nhà Asari. Đứng trước cánh cổng gỗ in sờn vết tích năm tháng và ngôi biệt phủ nằm ẩn hiện dưới những tán lá úa vàng, thủ lĩnh gia đình nhà Simon cẩn thận gõ cửa. Một chốc sau, một người đàn ông già với mái đầu bạc như tuyết xuất hiện và lịch sự hỏi rằng họ muốn gặp ai. Theo đúng lời dặn của Giotto, chàng trai có mái tóc đỏ hoe đưa một phong thư cho người mở cửa, nhờ phiên dịch nói lại cho ông hiểu là đây là thư dành cho chủ nhà Asari Miyano. Vì không hề hỏi thêm bất kỳ điều gì, chính Cozart cũng không rõ bên trong hai lá thư của cậu bạn thân gửi có nội dung ra sao. Có lẽ, đấy là một lời xin phép của Giotto, anh thoáng nghĩ. Một lát sau, một người đàn ông trung niên mới tóc lốm đốm bạc, gương mặt góc cạnh và đôi mắt sáng bước ra và mời họ đến thư phòng của ông.
Thực lòng mà nói, Cozart và Alisia đều khá ngạc nhiên khi trình độ tiếng Anh của người đàn ông này rất tốt, hoàn toàn có thể giao tiếp cùng họ mà chẳng cần bất kỳ phiên dịch viên nào. Cuộc trò chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khr-noi-khoang-troi-tim-duoc-binh-yen/2412585/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.