Nằm trên cái giường nhỏcủa mình trong bếp. Rosechờ cho những tiếng nóiở trên gác biến mất,những bước chân cọt kẹtthôi hẳn. Chỉ tới khiđó, cô mới ngồi dậyra khỏi giường mình, mặcáo choàng vào. Cô lénra ngoài bằng cửa saunên phải đi một vòngquanh ngôi nhà. Nhưng khicô chỉ vừa mới ratới sân trước thì cônghe thấy tiếng xe ngựalạch canh dừng lại trướcnhà. Cô thu mình vàotrong bóng tối.
Ai đó đập mạnh vàocửa trước.
- Bác sĩ! Chúng tôicần gặp bác sĩ!
Một lúc sau, cánh cửamở ra và tiếng bácsĩ Grenville hỏi:
- Chuyện gì vậy?
- Một đám cháy, thưangài, ngay gần cầu tàucủa Hancock! Hai tòa nhàđã bị thiêu rụi, chúngtôi không biết có baonhiêu bệnh nhân. Bác sĩSewall muốn có sự giúpđỡ của ngài. Xe ngựacủa tôi đang chờ ngài,thưa bác sĩ, nếu ngàiđi luôn bây giờ.
- Để tôi lấy túicủa mình đã.
Một lúc sau thì cửatrước đóng sầm lại, vàcỗ xe ngựa cũng chuyểnbánh đi mất.
Rose bước ra khỏi chỗnấp, chạy qua cổng chínhra phố Beacon, ở phíatrước, phía chân trời, bầutrời đêm sáng rực lênmột màu đỏ đáng sợ.Một cỗ xe ngựa phinhanh qua chỗ cô, laovề hướng cầu tàu đangcháy. Hai anh thanh niênchạy qua vội vã hòavào dòng người. Cô khôngđi theo họ, thay vàođó cô đi con đườngdốc yên tĩnh dẫn lênđồi Beacon, nơi người dânquanh vùng vẫn gọi làKhu Tây.
Hai mươi phút sau, côlẻn vào một cái sânchuồng ngựa, nhẹ nhàng mởcửa chuồng. Trong bóng tối,cô nghe thấy tiếng cụccục khe khẽ của lũgà con và ngửi thấymùi của những con ngựa,mùi ngọt ngọt của cỏkhô.
- Billy? - Cô gọikhẽ.
Cậu bé không trả lời.Nhưng ở đâu đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khu-vuon-xuong/2560502/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.