Johnny ngủ liên tục bảy giờ đồng hồ, thức một đỗi để ăn lót dạ, rồi lăn quay ra ngủ tiếp. Cậu nghe giọng của mẹ, một lần, nói chuyện với Hunt, nhưng cảm giác như một giấc mơ. Cậu nghe những âm giọng bực tức và tiếng của cái gì đó gãy vỡ. Câu chuyện liên quan đến em gái Alyssa và anh con trai của Hunt.
“Tôi không biết phải nói điều gì, Katherine.”
Đó là giọng Hunt.
Một đỗi yên lặng thật lâu. “Tôi cần ra ngoài cho khuây khoả.”
“Katherine...”
“Ông sẽ trông chừng Johnny chứ hả?”
Cánh cửa đóng và Johnny tỉnh giấc. Không phải giấc mơ. Hunt đứng ở cửa sổ nhìn mẹ cậu bước đi. Johnny ngồi dậy và giấc mơ lại đến với cậu. “Có thật là Allen cùng ngồi trên chiếc xe tải với Gerald không?”
“Cậu đã nghe về chuyện đó à?”
“Có thật vậy không?”
“Allen không cầm lái.”
“Nhưng hắn biết mọi chuyện xảy ra mà lại không khai báo.”
“Bố của Gerald là ông cò và Allen lúc ấy quá sợ hãi, nhưng tôi không thể chạy tội cho hắn ta, Johnny. Hắn đã sai lầm.” Ngưng một lúc. “Hắn đã tự đi nộp mình rồi. Hắn đã bị câu lưu. Hắn sẽ bị trừng phạt. Cả Jack cũng vậy.”
“Trừng phạt, như thế nào?”
“Chuyện đó còn tuỳ vào toà án vị thành niên. Bọn họ sẽ phải đi xa một thời gian.”
“Nhà tù?”
“Không hẳn là như vậy.”
Johnny ra khỏi giường ngủ. “Tôi đi tắm cái đã,” cậu nói.
“Được rồi, Johnny.”
Nước chảy yếu ớt nhưng ấm nóng. Johnny tắm hai lần, sau đó dò dẫm những vết khâu trên ngực cậu. Da thịt đỏ ửng và dúm dó lại; vết sẹo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuc-cau-hon/1298033/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.