Rất nhanh đã đến ngày Diệp Thời Tầm xuất viện, tuy rằng chưa khôi phục trí nhớ, nhưng mà nhờ vào bản báo cáo DNA cộng thêm Tề Nhược và Diệp Thuấn ngày đêm chiếu cố, Diệp Thời Tầm cuối cùng nhả ra, đáp ứng về nhà.
Hôm nay gia đình vui vẻ nhất trong cả tỉnh S hẳn là Diệp gia không thể nghi ngờ. Bởi vì đứa nhỏ thất lạc 15 năm cuối cùng cũng tìm trở về.
Diệp Thời Tầm bị Tô Vận mang đến Diệp gia từ sớm, nhìn nam nhân quen thuộc mà xa lạ trước mặt, Diệp Thời Tầm theo bản năng tới gần bên cạnh Tô Vận.
Tô Vận tuy đã biết bản thân là Tô Tiệp nhận nuôi, nhưng mà nhiều năm sống chung với nhau, hơn nữa ngày đó vào một khắc cuối cùng, Tô Tiệp lựa chọn cứu nàng, thành công làm nàng buông xuống ngăn cách.
Tô Vận kéo cổ tay Diệp Thời Tầm, đến gần nàng nhỏ giọng nói: "Đây là Diệp thúc, cũng chính là cha ngươi."
"Ta không nhớ." Diệp Thời Tầm đem lúng túng cùng khẩn trương của giờ phút này đổ tội hết cho trí nhớ thiếu sót.
Tô Vận khóe miệng cong lên: "Không nhớ không sao, về sau sẽ nhớ. Qua đi, Diệp thúc và Tề di vẫn luôn rất lo lắng ngươi."
Diệp Thời Tầm nhìn nam nhân trước mặt, tuy rằng nhìn rất trẻ tuổi, nhưng năm tháng quả thực đã để lại dấu vết trên gương mặt hắn, nhất là nhiều năm qua đau mất đứa con, làm khí chất trên người nam nhân này thêm một phần phiền muộn, Diệp Thời Tầm đột nhiên nghĩ tới một từ trong phim Hàn - Ajusshi.
Nhưng mà nam nhân có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khung-dong-nu-trong-sinh-be-cong-anh-hau/2476089/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.