“Đây là một thứ tốt, lớn rồi sẽ biết bay... chính là bá chủ bầu trời trong tinh thú.”
Tả Tiểu Đa ôm Tiểu Bạch Hổ né trái tránh phải: “Tránh ra tránh ra... Này! Tay ngươi sờ chỗ nào đấy?”
“Lôi Điện Bạch Hổ...” Các nữ sinh kinh ngạc hô hào lên, càng tỏ ra thích thú. Tinh thú cấp cao! Vậy mà lại trông dễ thương thết
Nhìn thử bộ lông xù của nó kìa, vừa mở mắt ra, đôi mắt nhỏ ươn ướt, cái mũi nhỏ ươn ướt, cái móng vuốt non mềm, cùng thân hình nhỏ nhắn xinh xinh...
0a...
Ta chết bởi sự dễ thương này quá...
Chỉ nhỏ vậy thôi mà lớn lên lại trở thành bá chủ bầu trời...
Oal
Ta lại chết bởi sự dễ thương này rồi...
“Ta sờ thử...”
“Ta cũng sờ thử...”
“Tránh ra, để ta sờ thử...”
Bọn họ tụ lại một vòng càng lúc càng lớn, nữ sinh lớp khác sau khi biết tin cũng nhanh chóng chạy lại, bỗng chốc, oanh oanh yến yến đua nhau vây quanh chẳng kịp nhìn hết, giống như vạn hương quốc, mắt ai cũng như sao lấp lánh, tập trung trên người Tả Tiểu Đa, ừm, là con Bạch Hổ con trên người Tả Tiểu Đa thì
đúng hơn!
Một số người không biết Lôi Điện Bạch Hổ là gì, còn những người thấy nhiều hiểu rộng thì vừa thèm thuồng nhìn, vừa hào hứng giải thích.
Đặc biệt nhấn mạnh, đây là một con Lôi Điện Bạch Hổ con.
Nó hiếm đến mức nào, nuôi nó ngoan thế nào, điều quan trọng nhất là nó quá đẹp và quá dễ thương...
Đợi nó lớn lên, có thể tập trung lôi điện, dang đôi cánh rộng tung hoành khắp nghìn núi trăm sông...
Sức chiến đấu càng mạnh hơn! Rất đẹp!
Siêu dễ thương!
Lớn lên là người trung thành nhất!
Bá chủ bầu trời, tuy có hơi cường điệu quá, nhưng tốc độ quả thật là hơn chim ưng rất nhiều!
Là một món đồ tốt! Đột nhiên, hai mắt của mấy thiếu nữ giống như sao sáng lấp lánh, ngôi sao nhỏ gần như muốn thiêu rụi những con tiểu bạch hổ đang ở trong vòng tay của Tả
Tiểu Đa.
Các thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần tụ lại càng lúc càng đông, ai cũng kêu lên oa oa, đây lên kia xuống.
Còn Văn Hành Thiên vừa mới tới đây lại than ngắn thở dài.
Thôi rồi.
Mấy con tiểu hổ này đừng hòng quay về nữa, chỉ cần nhìn dáng vẻ của những cô gái này là có thể đoán ra được rồi.
Để mấy cô gái nhìn thấy những thứ đáng yêu như thế này, thì chắc chắn sẽ
chìm đắm luôn.
Với đầu óc của cái tên khốn Tả Tiểu Đa này, làm sao không biết đạo lý tiền không tuồn ra ngoài?
Nhưng lúc này mấy con hổ con cũng bị lộ ra ngoài, rõ ràng là định ra tay ở. đây, sau đó thu thập một món khổng lồ, sau này có xảy ra chuyện gì cũng không liên quan đến hắn, để phòng thân...
Thế là nói muốn giành con hổ từ trong tay mấy cô gái kia về? Chuyện này cũng chẳng phải suy nghĩ gì cả. Chỉ cần nước mắt cũng có thể nhấn chìm ngươi.
“Tránh ra hết đi, ta phải đi đem đi bán, các ngươi đừng có sờ soạng hư hết của ta...” Tả Tiểu Đa lo lắng hét lên.
“Bán?” Vậy mà lại bán?
Đôi mắt của các cô gái nghe được thông tin này đều trừng lớn lên, không còn vẻ dè dặt thường ngày.
“Ta muốn một conl”
“Ta muốn một con!”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.