Tả Tiểu Đa nhíu mày, vẻ mặt không hứng thú: "Làm sao mỗi lần ngươi đều có thể tùy tiện tiến vào trong mộng của ta vậy?" 
"Bởi vì chúng ta là bạn bè mà! Điều này đại biểu cho duyên phận của chúng ta!" 
Tiểu Long rất thích thú xoay quanh Tả Tiểu Đa lại vòng về: "Người tốt, mấy cái giọt gì đó của ngươi .... còn không?" 
Tả Tiểu Đa tiện tay nắm lấy mười mấy giọt, xoay tới xoay lui trong lòng bàn tay: "Ngươi nói cái này à?" 
Hai mắt của Tiểu Long lập tức sáng bừng lên, vô ý lẩm bẩm: "Người tốt, cho ta đi, ta muốn .... " 
Nước bọt tham ăn kéo thành một vòng cung dài. 
Tả Tiểu Đa lật tay, sớm đã thu lại điểm khí vận. 
“Bạn ... ” 
Tiểu Long đã nhịn đến không nhịn nổi, đôi mắt đều tỏa sáng lấp lánh nhìn Tả Tiểu Đa, thật sự rất muốn lao vào giật lấy. 
"Thực vật mà mấy ngày trước ta để ngươi xem, ngươi tìm thấy chưa?" 
Để được lợi một chut từ Tiểu Long, may ngày trước Tả Tiểu Đa cực kì bận rộn đi đến bảo tàng lịch sử của trường đọc toàn bộ bách khoa toàn thư về thiên tài địa bảo. 
Sau đó để Lý Thành Long lén chép lại một bản, để ngay cạnh gối đầu của mình, lúc nắm mơ để Tiểu Long xem mấy thiên tài địa bảo, linh dược, linh tài được xếp hạng top mười! 
Những bảo bối siêu cấp này, chỉ cần một cái thôi cũng là cả đời võ giả bình thường khó mà gặp được một lần. 
Hai mắt Tiểu Long lấp lánh, đuôi cũng không tự chủ mà lúc lắc, dáng vẻ 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-dao-thien-ha/1845282/chuong-915.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.