[ĐM] KHUYNH DƯƠNG – Phần 1: Nhất thế KIÊU HÙNG (7)
Posted on 27/10/2020 by admin
5/5 - (1 bình chọn)
(CHương 7)
Rời khỏi tử lao âm u đầy chướng khí ngột ngạt, bước chân Kình Dương thẫn thờ vô định, đi qua biệt viện nơi bọn họ lúc nhỏ sinh sống, đảo mắt nhìn tán cây cổ thụ hơn trăm năm.
“Sư huynh, sư huynh, sư phụ vì muốn tốt cho ngươi mới phạt ngươi đứng tấn hai canh giờ, ngươi đừng trách sư phụ nga.” Tiểu bánh bao trắng nõn đang một tay cầm ô, tay kia không ngừng dùng khăn tay lau mồ hôi cho hắn. Năm ấy, Kình Dương tám tuổi, cùng Yến Kỳ sáu tuổi vừa bái phụ thân hắn làm sư phụ theo Kình Thiên môn không lâu.
“Sư huynh, sư huynh, ngươi có đói không? Ta trộm được mãn thầu ở nhà bếp, cả ngày nay ngươi mải lo luyện võ chưa ăn gì, mau ăn đi.” Yến Kỳ bộ dáng thiếu niên như ngọc, người gặp người thích, mắt phượng câu nhân, diện mạo xuất chúng, lén la lén lút xuất hiện đưa hắn điểm tâm. Năm ấy, Kình Dương mười lăm tuổi, cùng Yến Kỳ mười ba tuổi vừa đạt danh hiệu ‘Đệ nhất Võ thiếu niên’.
“Sư huynh, sư huynh, ngươi qua đây nhìn xem bộ y phục ta đích thân may, không biết ngươi mặc vào trông thế nào. Ha ha, ta nói, mới lần đầu kỹ nghệ chưa tinh, mong sư huynh lượng thứ.” Yến Kỳ tao nhã, phong lưu ướm trang phục bạch bào lên người hắn. Năm ấy, Kình Dương mười tám tuổi, cùng Yến Kỳ chỉ mới mười sáu tuổi đã luyện thành Bách Kiếm Quy Tâm tầng cuối cùng.
Hắn từng nghĩ, Yến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-duong/10308/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.