............
Phó Tự Hỉ thẹn quá vội hất tay hắn kéo quần lên: "Hạ Khuynh... đừng làm vậy mà..."
Tuy ngốc nhưng cô cũng biết chỗ đó không phải là nơi tùy tiện để cho người khác nhìn thấy. Phó Tự Nhạc tuy đã từng nhìn thấy ngực nhưng chưa bao giờ nhìn phía dưới của mình.
Hạ Khuynh không thèm nghe, thong thả chế trụ mặc cô ra sức giãy giụa, đem cô áp đảo trên giường, cúi đầu bám vào vành tai cô cười xấu xa.
"Để tôi xem thử xem tại sao chúng ta không giống nhau."
Cởi ra được một nửa, tay hắn lần vào trong quần xoa nắn bờ mông tròn trịa của cô, lần theo theo đường cong từ từ đi xuống phía dưới sờ soạng. Đầu ngón tay hắn lướt qua từng địa phương mềm mại của cô. hắn tự nhủ với chính mình phải nhẹ tay một chút.
Phó Tự Hỉ giãy dụa "Đừng mà!" cảm giác lỗ tai lẫn cơ thể đều ngứa ngáy cô khóchịu vừa kéo tay hắn ra vừa cắn.
Cứu được bên này nhưng không cứu được bên kia, Hạ Khuynh thừa cơ hội thoáthẳn quần cô xuống, nơi bí ẩn mềm mại cách lớp quần lót lụa mỏng chợt lộ ra trước mặt hắn.
Nhưng...
SHIT!! Thực là mẹ nó xui xẻo mà!!
Hạ Khuynh đứng thẳng người dậy, nhìn chằm chằm vào nơi đó của cô: "Nó đến từ lúc nào?"
Phó Tự Hỉ nhân cơ hội kéo quần lên, suy nghĩ một lúc vẫn không hiểu hắn đang nói cái gì. "Cái gì?"
"Cái này ngày hôm qua rõ ràng không có." hắn lướt nhẹ ngón tay lên bụng dướicủa cô. cô bị hắn sờ một cái cũng tỉnh ngộ ra hắn đang muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-nhien-tu-hi/2260603/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.