Trăng lên cao, màn đêm tịch mịch bao trùm cả quan ải xa xôi. Gió cát vẫn cuồn cuộn, rối loạn như lòng người, mờ mịt lạc giữa ván cờ thiên hạ.
Đêm nay trăng đặc biệt sáng, phủ ánh sáng rực rỡ của bản thân lên vạn vật chúng sinh dưới trần gian, cố gắng xua đi tối tăm giữa màn đêm u ám. Nạp Thiểu Song rảo bước đi dưới trăng cùng Khanh Nhược Lan, đêm nay trăng thật sự quá đẹp, các nàng đều cầm lòng không được mà quyết định dừng lại đây ngắm ánh trăng bạc.
Khăn trùm đầu được vén ra sau để có thể dễ dàng ngắm dáng vẻ điêu linh của vầng trăng sáng, tóc đen dài nhè nhẹ lay động, lướt qua sườn mặt trắng nõn tinh mỹ.
"Đẹp thật..." Nạp Thiểu Song đưa tay ra muốn chạm vào ánh trăng, cuối cùng chỉ thu lấy thất vọng: "Đẹp như ở Dư quốc vậy..."
Khanh Nhược Lan nghiêng đầu nhìn ngắm khuôn dung phủ một tầng ánh trăng sáng của người đối diện, khe khẽ thở ra một làn khói mỏng, tựa hồ đứng trước nữ nhân này nàng sẽ biến thành một con người khác.
"Song nhi, nàng có biết tại sao trăng nàng ngắm lại đẹp không?"
"Ni?" Nạp Thiểu Song quay đầu nhìn Khanh Nhược Lan, rồi lắc đầu: "Không biết."
"Dựa vào người ngắm cùng nàng."
Nạp Thiểu Song càng nghe càng không hiểu, nhỏ giọng bật ra một tiếng: "Ni?"
"Nếu nàng cùng người nàng thích ngắm trăng thì ánh trăng trong mắt nàng sẽ vô cùng đẹp đẽ, còn nếu ở bên cạnh một người mà nàng không thích thì trăng có đẹp đến đâu nàng cũng cảm thấy vô vị." Khanh Nhược Lan bước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-the-phon-hoa/547376/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.