Trướng ảnh tầng tầng, thủy thiên nhất sắc.
Trong Tử Vân Đình mang theo phong vị cổ xưa, tử sam nam tử tuấn mỹ nhìn nghiêng như tuyệt đại cô tiên, dáng dấp phong lưu mà không mất thần vận.
Lộng Nguyệt ngồi bên bàn đá, lẳng lặng uống mỹ tửu, căn bản chưa từng nâng mắt nhìn về phía người đi tới.
“Hách Liên cung chủ, bổn tọa chờ ngươi đã lâu.”
“Vậy sao?” Hách Liên Cô Tuyết đi đến trước mặt hắn, nhìn xuống tử sam nam tử đang mỉm cười uống rượu, “Bản cung cũng không muốn để giáo chủ đợi lâu, chẳng qua Thánh thủ độc tiên ngươi tả thiết lập một cơ quan, hữu bố trí một trận pháp, muốn không chậm trễ một canh giờ cũng khó.”
“Nga? Thì ra là thế a.” Tử mâu khẽ nâng, bên trong phản chiếu đôi hồng mâu yêu dị, “Bổn tọa còn tưởng Hách Liên cung chủ mải ngoạn trận pháp đến quên cả thời gian.”
“Người tới, dâng rượu.”
Lúc này, một lam y nam tử bưng một vò rượu đi đến, khuôn mặt hắn lạnh như băng, sau lưng đeo một thanh cương đao tinh thuần, tản ra hàn mang dày đặc.
Phong Hành Vô Lệ.
“Thỉnh.” Lộng Nguyệt mỉm cười ý bảo.
Hồng mâu đảo qua Phong Hành Vô Lệ, một mạt dị quang lóe lên, “Không hổ là thủ hạ của Lộng Nguyệt giáo chủ, quả thực khí độ phi phàm.”
“A a, thủ hạ của Hách Liên cung chủ chỉ e càng thêm thâm tàng bất lộ đi.” Lộng Nguyệt nâng chén.
Cô Tuyết một tay chống cằm, cười tà mị, cũng không để ý đến những lời khách khí của Lộng Nguyệt.
“Hách Liên cung chủ sợ rằng bổn tọa hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-the-thien-ha-duy-song/2420797/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.