Mạt nhi từ trong chăn lộ ra cái đầu nhỏ, đôi mắt to tròn vẫn xem xét hồng y nam tử ở phía đối diện.
Hách Liên Cô Tuyết tĩnh tọa trên giường, trường bào màu diễm hồng tán loạn rũ xuống đất, tựa như ráng chiều nở rộ nơi chân trời, diễm sắc sương hoa dưới ánh trăng lạnh.
Sương mù nhàn nhạt ban đêm phủ trên làn mi dài một mạt trắng ngần, Cô Tuyết khép hai mắt, mi vũ rét lạnh.
Tuyết ca ca vẫn đều ngủ ngồi sao?
Thân mình tròn trịa của Mạt nhi đi tới bên chiếc giường của Hách Liên Cô Tuyết, một khắc nàng đến gần hồng y nam tử kia, một cỗ hàn khí lạnh như băng ập đến.
Lại là mập nha đầu này! Cô Tuyết không mở mắt, căn bản không thèm để ý tới.
Hỏa hồng trường phát rủ xuống tới thắt lưng, tựa như hồng liên trồi lên từ nước hồ trong xanh, Mạt nhi nhìn những sợi tóc mềm mại, thật muốn sờ thử một phen.
“Tuyết ca ca, tóc của ngươi vì sao lại là màu đỏ?”
Mạt nhi phồng miệng, bàn tay nhỏ nhắn sờ lên mái tóc mềm mượt, theo ngọn gió dây dưa lượn lờ quanh ngón tay Mạt nhi tựa như dương liễu phất cành, phong tình vô hạn.
Xúc cảm như tơ lụa lan ra trong lòng Mạt nhi, hảo nhuyễn hảo dễ chịu a. . .
“Nguyệt ca ca tóc là màu tím, Tuyết ca ca là màu đỏ, đều là màu Mạt nhi ưa thích.”
Tiểu nữ hài chớp động đôi mắt to, thỏa mãn nở nụ cười, nhưng Hách Liên Cô Tuyết căn bản vẫn thờ ơ, không trốn tránh cũng không trả lời.
Mạt nhi đem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-the-thien-ha-duy-song/2420837/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.