Lộng Nguyệt cười khẽ, ngón tay vuốt ve mái tóc hỏa hồng, xoay người đem Cô Tuyết đặt dưới thân.
Quang mang tỏa ra từ hai cặp đồng mâu mỹ lệ dây dưa lẫn nhau, ngoài cửa sổ mưa phùn rơi lác đác, màn mưa mông lung, khoảng không ẩm ướt.
Yên ảnh sáng ngời, ngọn đèn thiêu đốt đêm tối trong hắc ám mông lung vô tận giao hòa.
Ngón tay thon dài của Lộng Nguyệt mang theo cảm giác mát lạnh, phất qua hai má Cô Tuyết, cổ, xương quai xanh trên bờ ngực. . . muốn chiếm lấy từng tấc một trên thân thể hắn.
Vừa vuốt ve nhè nhẹ lại mang theo quyến luyến, giống như đang che chở một thứ trân bảo của sinh mệnh. Dưới ánh trăng soi sáng, giọng nói nhu hòa, thân thể yêu diễm toát ra vẻ đẹp rung động trong đêm đen mơ hồ tỏa sáng.
Từng nụ hôn ấm áp từ trên cổ Cô Tuyết hạ xuống, tinh tế mà nhẹ nhàng chậm rãi, không buông tha bất kỳ chỗ nào, Lộng Nguyệt gặm cắn lạc ấn hình hoa đào mỹ lệ, hơi thở nóng rực tản mát kích thích thần kinh cùng huyết dịch Cô Tuyết, kéo theo từng đợt run rẩy liên tục.
Thân thể ướt đẫm mồ hôi, Cô Tuyết giữ lấy gương mặt Lộng Nguyệt, vén qua những sợi tóc tán loạn dính trên chiếc trán ẩm ướt, nhìn hắn hồi lâu.
Đôi mắt thâm tử sắc kia khiến hắn không thể tự kiềm chế, không thể kháng cự, không thể né tránh, không thể che giấu. . . Mục quang giống như đã từng quen biết khiến hắn sinh ra ảo giác như mộng cảnh, rung động lòng người.
“Tuyết bảo bối của ta,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-the-thien-ha-duy-song/2420845/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.